Lời từ Cửu Tuyền của người Anh Hùng…

Lời từ Cửu Tuyền của người Anh Hùng…

HÃY ĐI QUA TƯ DUY CHIẾN TRANH, HÃY VƯỢT LÊN TÌNH CẢM BÌNH THƯỜNG
Tôi với tất cả những tình cảm hướng tới Linh Hồn Đại Tướng Võ Nguyên Giáp sự tôn kính của một người Việt , người cựu sĩ quan quân đội Nhân Dân ….Nhưng luôn suy tư : cái chết của một người làm nên sự sống mới… Còn đây là một vị Anh Hùng…thì chắc phải gửi lại hậu thế những tinh thần sống mới cho những thế hệ đang và sẽ của Đất nước này…Đi ngược dòng với những gì mọi người đang thể hiện tấm lòng của mình…tôi trầm mình trong cảm giác về Ông với như vị Tướng trước cuộc chiến ….Điện Biên Phủ trong thời Bình như mong muốn của Ông…để viết những dòng này..
 
 
1. Ta sinh ra trong một xứ nghèo mà cha mẹ vốn thuần mong lớn lên là người cần lao sống hiền lương triên mảnh đất của mình được yên bình no ấm. Mộng làm nhà giáo chỉ truyền dạy Sử yêu nước mà thôi
2. Lớn lên trong cảnh Đất nước bị đọa đày, phải chọn binh đao làm vũ khí, mang theo bao người dân đi làm chiến sĩ, khoác lên mình lý tưởng vinh quang, thương cho hàng triệu người không thể trở về nơi chốn cũ
3. Tổ quốc gắn lên vai Ta hàm Đại Tướng để mong có đội quân tôn nghiêm với quân kỉ, khiến những Binh nhì tự hào trong hàng ngũ oai phong, những khuôn ngực Sĩ quan ngời lên Quân công dũng cảm
4. Đừng cường điệu Ta, nhưng Ta tự hào với đồng đội là những người Anh hùng họ gọi mình là Anh Cả. Ghét kẻ yếu hèn len đứng bên cạnh để mong bỗng nhiên như được thành quốc sĩ
5. Muốn nghe tiếng Nhân dân ngợi ca sự nghiệp tranh đấu vẻ vang Ta đã tham gia mà đất nước mạnh mẽ hơn để đi lên Cường Quốc, không muốn réo gọi tên về những thất bại hiện chưa thành
6. Hãy nhắc đến những chiến công mà hôm nay thời bình còn xem là bài học kiến Quốc, và thôi đi sự sướt mướt hay kể lể những kí ức tủn mủn tầm thường làm mọi điều trở nên bé mọn
7. Tên Ta là Văn, của một thời nằm gai nếm mật, thì nhắc Ai là hậu thế đừng nên gọi làm thân tình, mà khiến những Công thần và Anh linh khi xưa phải xấu hổ bị cảm thấy như sàm sỡ
8. Từ Nhân dân mà ra, chẳng bao giờ dám hai lòng, trung chinh mà nỗi niềm chưa thể báo hết. Nhưng Ta đi nên nói lại đôi điều thức tỉnh : hãy quên đi chiến tranh mà từ nay Dân khí phải độ cường
9. Ta đã tiêu phí rất nhiều nguồn lực trong trường kỳ chiến tranh. Điều mong mỏi còn lại lập nên Điện Biên Phủ trong dựng xây Đất nước. Đừng đắp tượng hay làm thêm bảo tàng, mà hãy giành cho vì sự sống mai sau .
10. Hồn bay đi không muốn mang buồn thương, xác ở lại không muốn hổ với non sông nghèo. Hãy để vết tích của chiến trường xưa xanh trở lại, và tên Ta nhẹ vào hư không cho Đất nước không còn nặng chiến thù
Ta đã sống hết thời gian, đi qua tuổi Trời, đã xong việc của Người , hoàn tất sứ mệnh Đời ủy thác, tỉnh tạ chào Cuộc sống ở giây phút cuối. Cớ sao Ai còn nặng lòng tiếng bi ai thở than tiếc nuối….
Người đi rũ Nhân thế nhẹ lòng, người ở lại lo việc tương lai vui sống….

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.