Em chẳng đẹp lắm đâu !
VÈ ĐẸP THEO THỜI GIAN LÀ RẤT THẬT !
Anh ở gần, biết em chẳng đẹp lắm đâu như ai từng nói
Tuổi em đang Thu , thì Hoa cũng hương ngát thắm cười
Nắng ấm thế, con gái nào má chẳng hồng và thắm làn môi
Em qua gian khổ, theo thời gian nên chịu khó trong đời
Tuổi em đang Thu , thì Hoa cũng hương ngát thắm cười
Nắng ấm thế, con gái nào má chẳng hồng và thắm làn môi
Em qua gian khổ, theo thời gian nên chịu khó trong đời
Có lẽ em chẳng được đẹp như người đàn ông kia ca ngợi
Thoảng chút già đi, khi cau mày suy tư bươn chải
Có lúc bực mình phải nhịn lòng không mua bộ váy mới
Anh đã thấy em hớt hải đón con sau công việc miệt mài
Em chẳng đẹp lắm đâu, đã thêm vài vết nhăn nâu
Tóc bớt đen dài , để tình xưa không ngắn lại
Khi em cười, niềm vui rặng rỡ, bừng lên ánh ban mai
Dù mồ hôi em chua mặn, cùng anh bởi chung gánh lo sầu
Em hay hỏi anh : liệu em còn đẹp như thửa ban đầu
Anh tự biết tuổi ai trôi đi cũng đều đổi khác
Anh thương ngắm em mỗi khi ốm đau phờ phạc
Ấm lòng trở lại, em tìm từ anh, vẻ đẹp…. mãi trong nhau….