Lát cắt thời gian
Lát cắt thời gian! Như hàng trăm mảnh đa màu nhuốm những sự đời của trải nghiệm đan xen, mà chỉ dệt được thành tấm áo đủ không gọi ta là hoang thú
Lát cắt thời gian! Đi qua u mê tích nạp năng lượng tinh thần để thắp sáng, gió hoang dã cứ thách thức thổi khiến mình lụi tàn, cố cháy vì sợ khi trở lại đêm tối
Lát cắt thời gian! Đi qua điều sống để cố biết mình là ai, vẫn bị những mộng mị, giáo điều dẫn dắt mà nhiều lần chênh vênh trên những miệng hố chết
Lát cắt thời gian! Khi một mình lòng lành ta muốn làm điều tốt, gặp kẻ khác chúng khiến phải chiến đấu, thành những vết chém rớm máu trên chiếc thang Tâm Linh
Lát cắt thời gian! Những bước chân dò dẫm mỏi mòn hoài bão, mịt mù những dối lừa làm khuất hẳn những ước mơ xa, lần tìm chiếc bánh khô liệu có bị mất…
Lát cắt thời gian! Khi ta làm bao điều từ khát vọng, phát gửi tiếng lòng vào thăm thẳm Vũ trụ, khắc khoải đoán định chúng đang ở đâu mà mãi chưa quay trở về
Lát cắt thời gian! Ta đi qua từng ốc đảo, bừng lên hy vọng sống trên muôn nẻo đường gian khổ, tìm trong cằn khô những bông hoa, nâng trên tay gọi tên ý niệm Hạnh phúc
Lát cắt thời gian! Ngày theo ngày nhặt nhạnh nặng vai ba lô đầy sỏi đá … tin tưởng bên trong là quý, hò hẹn với tương lai sẽ tách kim cương dù sức đang cạn rồi
Lát cắt thời gian! Mang trong tim những ý nguyện cao cả khiến nặng tâm tình, dùgặp bao con sóng xô không phao cứu sinh, ta đành trút bỏ bớt mình vì người mà vùng vẫy
Lát cắt thời gian! Muốn mình nguyên khôi không bị vạn mảnh phân thân… nhìn sông đời chảy trôi…Đứng lên bi ai làm chiếc thùng đựng lại…cất ủ thành rượu…ngày mai