Chân và Giả
Vài chục năm kiếp người ta
Mưu cầu cuộc sống vốn là ‘cần lao’
CHÂN vạn sự, từ Trời cao
Tạo nên cuộc sống ngọt ngào muôn hoa
…
Từ đâu độc dại can qua
Sinh ra kẻ GIẢ đi ra đi vào
Cân đai bối bửu đính sao
Triều đình cũng thấy GIẢ vào rồi ra
…
GỈA tiến bằng CHÂN, CHÂN như GIẢ
CHÂN tranh với GIẢ, GIẢ hơn CHÂN
….
CHÂN GIẢ ai cũng phân vân
Điều phải trả giá, mà cân lợi về
Danh Quyền vần vũ cơn mê
CHÂN thua, GIẢ thắng mọi bề được hơn
GIẢ mà mẹo mực ranh khôn
CHÂN đi chẳng biết méo tròn mưu toan
GIẢ đâu cũng thấy làm càn
Đày CHÂN vào chốn trăm lần họa tai
GIẢ ngồi chễm trệ trên Ngai
CHÂN xây vạn lý, chết ngoài biên cương
….
Bay lên hỏi thẳng Ngọc Hoàng
Vì sao nên nỗi, chỉ đường cho CHÂN ?
Trời rằng : khi vượt sông Ngân
GIẢ kia muôn bị xoay vần khổ sai
Thời gian Trần thế chẳng dài
CHÂN thì lao động đúng vai của mình
Lên đây Thiên giới quang minh
Trả công mãi mãi đẹp tình cho CHÂN