Nói với con Người…
Hành trình Nhân loại trả lời Ta là gì trong Thế giới…. Đó là Triết học Nhân sinh, là nỗi niềm, là để tự hiểu về ‘đầu thai và siêu thoát’ của ‘sinh vật đặc biệt’ như Con người! Tôi viết bài này cũng vì thế…
Con người hành sinh thành Nhân loại …
Chẳng nhẹ vơi câu hỏi cội nguồn ?
Thêm vị lai trăn trở thấy nặng hơn !
Máu với bụi tốc mù đường đã trải….
……
Hàng tỉ năm Trái đất đều quay
Tạo ra và văng đi bao kiếp phận…
Những linh hồn buông xa lực hấp dẫn
Bỏ cặn ‘sướng khổ’ dưới đó liêu xiêu….
Những ‘công cuộc’ : trồng, chặt ‘cột mốc tiêu’
Giằng xô triền miên lịch sử tranh đấu
Thời gian hư vô, chẳng là kính thấu
Cứ mặc chúng sinh cuồng quay ‘trận đồ’
Trong bé nhỏ nên cựa quậy mơ hồ
Vào bao la sẽ vượt qua vần vũ
Thoát thế nhân mắc loạn trong lũ
Vô vi cùng hằng hà các vì sao
….
Có chi ngoài ‘hợp tụ rồi ly tao’ !
‘Lửa Nhân Quả’ ngầm trong muôn vật thể
Đốt cháy hết mong chuyển êm : ‘nặng hoá nhẹ’
Bừng ‘năng lượng sáng’ rất diệu linh
Ta là Một, là Riêng là hữu hình
Là dấu vết nhưng cũng là dấu hiệu
Từ tiếng khóc, tiếng cười, tiếng kêu muôn điệu
‘Ứng nghiệm’ xưa, ‘Chứng nghiệm’ nay của Trần gian
…..
Vào Con người : thả ‘dấu Hỏi’? đánh ‘dấu Than’ !