( Trích từ sách ‘Hỏi Đáp về QTKD / Nguyễn Tất Thịnh )
………..
. HỎI : xin thưa, tôi nên xưng gọi theo Giới nào : với ‘anh’ hay ‘chị’ hay ‘ông / bà’ ạ ?
.TH : Ngay cả Nguyên thủ cũng tự xem là ‘Bạn’ với đông đảo công chúng – dù được tôn vinh cao nhất – gọi thế ‘tính cách Nguyên Thủ’ mang ý nghĩa bằng hữu thân thiện với họ mà ‘phi Giới’ , nên sự đại diện càng được thừa nhận rộng lớn . Tôi chưa được như vậy, nhưng cũng là một ‘tính cách’ tiêu biểu, ưu trội đại diện cho một cộng đồng nhất định yêu thích mình , nên hãy gọi tôi là ‘Bạn’ – khi ‘phi Giới’ – tôi sẽ được phổ cập hơn.
HỎI : tôi muốn có một ‘Thương Hiệu’ của mình, nên làm như thế nào ?
TH : trước hết Bạn cần ‘gieo trồng Nhân Hiệu – nhận diện về giá trị nhân văn’ trong một cộng đồng nhất định ; cùng đó hãy làm ra một ‘Thứ gì’ bằng toàn bộ tinh hoa hạng nhất của mình ( không hẳn là nhất ‘thiên hạ’ ), gắn với ‘Cái Tên’ sinh động có một ý niệm trong thang giá trị phổ quát của xã hội, để một cộng đồng chọn ‘Thứ’ đó . Quá trình này có ý nghĩa ‘đẳng cấp’ bởi năng lực duy trì những tinh hoa như ‘phong độ’ thường xuyên trong việc tạo ra giá trị. Nếu điều đó được tạo ra bởi hệ thống của Bạn thì thật là mạnh .
HỎI : định giá Thương Hiệu như thế nào ?
TH : đồng ý : phải quy ra được những con số có giá trị thương mại : bao nhiêu người theo ‘gu đẳng giới’ mà họ ưa thích, lựa chọn ‘Thứ’ Bạn cung cấp gắn với ‘cái Tên’ – như tất yếu tự nhiên hơn ‘Thứ khác’ – và sẵn lòng trả một ‘mức giá ưu trội xứng đáng’ ! Để được thế, thời gian tích luỹ tối đa nên không quá 10 năm , và khai thác được trên 10 năm ( nhiều hơn khoảng đó thì ‘vật đổi sao dời’ rồi ) . Nhớ rằng : cái ‘Thứ & Tên’ đó mang giá trị phổ quát ( ví dụ ai đó không chơi được không mua piano nhưng thừa nhận nó đẳng cấp ).