Chuyện về ba Đại Bàng Con

Chuyện về ba Đại Bàng Con

Có một ngọn núi lớn giữa cánh rừng già, trên sườn núi chon von có một tổ chim Đại bàng. Trong đó có những quả trứng lớn. Một trận động đất xảy ra làm rung chuyển ngọn núi, ba quả trứng Đại bàng lăn xuống và rơi vào một chuồng Gà dưới chân núi. Một Gà mái nhìn thấy thương cảm lăn về tổ ấp ba quả trứng lớn ấy chung với những quả trứng của mình.
Một ngày kia, ba trứng đó nở ra ba Đại bàng con xinh đẹp. Nhưng dáng vẻ của chúng trở nên ngộc nghệch, lạc lõng giữa một đám Gà con nhỏ xíu nên hay bị cả đàn cười chê miệt thị, tuy thế chúng hàng ngày sống và được nuôi lớn như một Gà con. Ba chú Đại bàng nhỏ và đàn Gà con chung sống như thế theo Gà mẹ bới giun gẩy đất, nhưng vẫn không thể chiêm chiếp lại càng khiến bọn Gà con xa lánh và Gà mẹ sinh lòng ghét mặc, nên thường không được rúc vào sâu trong cánh của mẹ Gà để được ủ ấm như bọn Gà con khác. Trong tâm hồn ba Đại bàng con vẫn khao khát một điều gì đó kì lạ . Cho đến một ngày, trong khi đang chơi đùa trong đám cỏ nhỏ, ba Đại bàng con nhìn lên và thấy một chú Đại bàng lớn đang sải cánh đầy dũng mãnh bay cao giữa bầu trời thăm thẳm.
“Ôi – ba Đại bàng con cùng kêu lên – Ước gì tôi có thể bay cao như thế nhỉ”. Bầy Gà cười chí chóe: ” các anh không thể bay như những con chim đó được đồ ngốc ạ. anh chỉ là một con Gà và chúng ta không thể bay cao đâu“ nói rồi đàn Gà tiếp tục dúi đầu xuống gẩy đất bới Giun và chiêm chiếp lẫn nhau.
Ba Đại bàng con luôn bị hình ảnh đó thôi thúc. Nhưng mỗi lần nói ra mơ ước của mình, bọn Gà lại cười nhạo, bảo : thật là điên rồ! Gà mẹ mổ cho vài phát mắng : dưới đất này hết Giun rồi hay sao mà cứ mộng mị mãi thế ! Một hôm cả ba Đại bàng con, rời đàn, lẫm chẫm những bước chân nhỏ yếu cố leo lên được một đỉnh núi cao, gió thồi ù ù, ngước nhìn trời…Con đầu tiên sốt sắng thả mình xuống…đôi cánh bé bỏng, chưa một lần được tập bay không nâng đỡ nổi thân thể, nó đã rơi xuống rất nhanh, ngực va vào đất cứng làm chú chết ngay sau đó. Đại Bàng con thứ hai nhìn thấy thế kinh sợ, lùi bước, run rẩy tụt mình xuống sườn núi. Đại Bàng thứ Ba vẫn cố đứng vững trên đôi chân non nớt của mình ở đỉnh núi. Nó mơ hồ cảm thấy bầu trời cao và mênh mông kia mới đúng là của nó…Nó nhìn thấy một Đại Bàng lớn thong thả bay ngang trên đầu, được kích thích cao độ nó thả mình rơi xuống. Đại Bàng lớn trong khoảnh khắc nhìn thấy lao xuống cắp lấy nó và bay đi.
Con Đại bàng thứ hai đã trở về tổ Gà, nó đã hoàn toàn tin mình là Gà, không mơ ước nữa và an phận tiếp tục đời sống như trước cho dù to xác mà bị xem là ngốc nghếch, cô độc mà chịu bị kỳ thị . Cuối cùng, sau một thời gian dài như¬ thế, nó buồn chết như một con Gà Gô xơ xác.

Bình luận (2)

  1. Em xin phép bình luận một câu nhỏ: Chuyện kết thúc mà không nhắc đến chú đại bàng thứ ba sau sẽ thế nào, nhưng chắc chắn ta có thế đoán được hậu vận hay ho của nó thày nhỉ?

  2. Cam on Thay. Tung cau tung chu khong thieu khong thua. Thay qua la mot bac co tri tue va tam hon hiem co.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.