Cái Lớn lao luôn có Lý và Vĩ đại !
Người xưa vẫn nói : ‘trong Rừng có Cây, nhìn Cây thấy Rừng’ là có nhiều ý lắm…! Ở đây, Tôi muốn diễn giải một khía cạnh : Sự Lớn lao, điều Vĩ đại thực chất là quá trình dồn tụ, ý chí tập hợp, khả năng kiến tạo từ muôn vàn Cái nhỏ. Và từng Cái nhỏ nó luôn có khuynh hướng muốn được đi vào cái Lớn lao
• Hàng tỉ tỉ viên gạch phải được làm ra bởi ý tưởng xây dựng Vạn Lý Trường Thành. Trải qua hàng tỉ ngày lúc đó từng viên gạch trở nên vô cùng quí giá. Và cái Vạn Lý đó không còn là thứ ngăn quân thù mà đã khiến cho không ai dám làm kẻ thù của người làm ra nó
• Nếu ‘kiếm tiền’ thì như ‘mót từng hạt thóc’. Khi tạo ra những cánh đồng với mùa màng sản sinh tỉ tỉ bông lúa, làm ra hàng nhiều Tỉ đồng – Sự nghiệp đó thật có lý dù đã từng thất bại hay thành công. Số tiền đó không còn là sự chi tiêu mà để dùng đầu tư vào xã hội . Bởi vậy cả XH đều biết đến và hưởng lợi nhờ nó…
• Để đi được hàng tỉ tỉ km trong Vữ trụ thì phải là ánh sáng được phát ra bởi Mặt Trời – những Trí tuệ siêu phàm mới có thể kiến giải được. Để xuyên thấu Vạn vật từ quá khứ đến tương lai của chúng trong Càn Khôn phải là ánh sáng của Thần linh , những Thánh Nhân mới có thể cảm được
• Hàng tỉ khối nước hợp vào nhau mới làm nên dòng chảy kì vĩ, và sự bốc hơi của chúng mới làm nên sự tuần hoàn vĩ đại của Tự nhiên. Mới đủ kích thích và thử thách ý chí của hàng tỉ người san núi, xẻ đèo, lấp vực để xây dựng nên những con đập Thủy điện khổng lồ
• Những đám người cho dù bị xem là hạ đẳng, vô học, cùng quẫn, liều lĩnh, hoặc bất chấp…nhưng hễ tập hợp thành hàng triệu triệu người thì đó là đại lực lượng và hóa ra trong họ có yếu tố được gọi là ‘cách mạng’ thậm chí là ‘ý Trời’ để buộc giai cấp cai trị phải đi đến thiết lập một trật tự, một xã hội văn minh hơn
Một người trở thành Vĩ nhân, khi anh là trung tâm của quá trình dồn tụ, đủ ý chí tập hợp, có khả năng kiến tạo Cái Lớn lao từ muôn vàn Cái nhỏ. Từng Cái nhỏ lang thang vô định, chả mấy giá trị, nhưng chúng luôn có khuynh hướng muốn được đi vào cái Lớn lao. Và hãy nhớ : Cái Lớn lao là cái thực khiến cho những Cái nhỏ muốn đi vào , hết mình, hân hoan tìm thấy sức mạnh tan hòa của nó vào dòng chảy Vĩ đại của Tự nhiên và Cuộc sống, để trong đó tự hào rằng cuối cùng nó đã hóa thân hoàn toàn – ( Nguyễn Tất Thịnh )