Cảm xúc Lập Thu
Hè se sắt dần chút mưa rơi
Trong Chiều chuyển nhẹ nắng vàng tươi
Man mác tay nâng chùm thanh Thảo
Một mình ngẩn ngơ đón gió cườiThoát đi bề bộn của Đời ơi
Oi ả từ trong mỗi lòng người
Tìm xa thấy cảnh chiều yên tĩnh
Nhìn nước trong veo in bóng TrờiTrở lại gắng lòng chẳng buông xuôi
Thoáng chút Mùa Thu tan rối bời
Hối hả đường đi đầy va chạm
Niềm thương như sóng đẩy ta trôi…
……………………………………
Dưới đây là Cảm xúc Mùa Thu của Xuân Quỳnh :
Tôi là người say mê Thơ Xuân Quỳnh – trong đó Cảnh – Tình – Người – Đời quấn quít vào nhau, sản sinh nhau trong Thiên nhiên đẹp đẽ, gần gũi mà vĩ đại….để truyền tải nỗi niềm của Chị. Thơ Xuân Quỳnh có Nhạc và Họa..như Tình Ca vang lên từ đáy lòng tha thiết vô cùng dâng tặng Người Yêu.
Bài thơ dưới đây của Chị…cũng là như thế…
Hoa Cỏ May
Cát vắng sông đầy cây ngẩn ngơ
Không gian xao xuyến chuyển sáng mùa
Tên mình ai gọi sau vòm lá
Lối cũ em về này đã ThuMây trắng bay đi cùng với gió
Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ
Đắng cay gửi lại bao mùa cũ
Thơ viết đôi dòng theo gió xaKhắp nẻo dâng đây Hoa Cỏ May
Áo em sơ ý Cỏ găm dày
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói
Ai biết lòng anh có đổi thay ?Và bài thơ này nữa của Chi – cũng gắn với Mùa Thu và tháng năm – tinh tế đến tận cùng…Chị đã viết nó trong thời gian khó khăn nhất của cuộc sống, khi người người hối hả cơm áo gạo tiền…Tôi nao nao trong lòng khi đọc những dòng thơ này bao nhiêu lần mà tự hỏi : Dòng người hôm nay lao vào muôn lo toan, có thể dừng lại được một chút mà ngân nga lên những Lời Thơ đẹp đến như thế này không ? Với tôi không nhà thơ Việt Nam nào có thể vượt được Xuân Quỳnh về Thơ Tình, vì Chị viết bằng tình yêu vô bờ bến, tấm lòng đầy trắc ẩn, cảm xúc tràn đầy nhân văn trong đời sống rất thực…vượt lên cả Nghệ Thuật !
Tôi tuy bề bộn, ngổn ngang trong lòng, đôi lúc thấy tối tăm mặt mũi, cầm trên tay bài thơ này đọc lại …mà rưng rưng, thấy mình lương thiện hơn, trong sáng hơn, nghị lực hơn cho những điều phải làm….
Thơ Tình cuối Mùa Thu
Cuối Trời mây trăng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa Thu đi cùng lá
Mùa Thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh mang
Mùa Thu vào Hoa Cúc
Chỉ còn anh và emChỉ còn anh và em
Là của Mùa Thu cũ
Chợt làn gió heo may
Hội về xao động cả
Lối đi quen bỗng lạ
Cỏ lật theo chiều Mây
Đêm về sương ướt má
Hơi lạnh qua bàn tay
Tình ta như hàng cây
Đã qua mùa bão gió
Tình ta như dòng sông
Đã yên ngày thác lũ
Thời gian như là gió
Mùa đi theo tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em…Chỉ còn anh và em
Cùng Tình yêu ở lại
Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may