Cánh Rừng Em
RỪNG MANG NHỮNG PHẨM CHẤT VĨ ĐẠI, ĐẠI BÀNG YÊU CÁNH RỪNG NHƯ THẾ
Rừng là sản phẩm sự sống đặc biệt của Tạo Hóa trong Vũ Trụ mênh mông này mà Con người được hưởng. Rừng trải nghiệm ôn hòa, Rừng trong luân vũ và sản sinh…. Mỗi người được ví như một Cây nào đó, ghê gớm lắm được xem là ‘cây Đa cây Đề’… Nhưng tôi viết bài này về Rừng, còn muốn ngợi ca về con người có thật mà phẩm chất lớn hơn như thế, ngợi ca giá trị của Tình yêu vĩ đại như thế. Có những kẻ kí sinh vào Rừng lại tàn phá Rừng….. Rồi có những nhóm thổ dân, rời bỏ Rừng đi ra thành phố, càng phát đạt sau này mới càng hiểu Rừng quý hóa đến như thế nào…
Nếu trái đất thiếu những rừng cây
Sẽ cằn hoang thành sa mac cát
Và muôn dòng sông cạn khô thôi hát
Chẳng còn xanh những hoa trái chín đầy
Trời không trong, vắng hẳn những dải mây
Triệu sinh linh phơi xương cùng nắng gắt
Biển bao la chỉ là nơi mặn chát
Vô vọng thay những hoài bão nhân gian
Đại Bàng anh bay bổng khắp giang san
Nơi làm tổ chênh vênh trên ngọn núi
Thiên hạ kia xưa nay ở phía dưới
Anh biết rằng không thể thiếu rừng em!
Cuộc đời vẫn thường nổi cơn bão lên
Anh bớt lạnh được rừng em che chắn
Mênh mông thế, vượt qua bao vùng hạn
Anh tìm về uống ở suối rừng em
Rừng Em là tất cả của Thiên nhiên
Vĩ đại quá, đẹp vô ngần biết mấy!
Trái tim anh ngút ngàn tình yêu cháy
Nhưng cúi mình cảm tạ cánh rừng Em