Đối thoại giữa tiềm thức và siêu thức
Để theo dõi đối thoại dưới đây, các Bạn hãy hình dung :
Khi ví Con người như một Hộp kính.
Vị trí không gian mà nó được đặt là ( Ý Thức ) – Những thứ nội tại được xếp trong hộp kính ( Bản Thức ) – Thế giới bên ngoài là ( Vô Thức ) – Khả năng cảm thụ Thế giới bên ngoài của chiếc hộp ( Tiềm Thức ) – Hình ảnh thế giới bên ngoài soi vào hộp kính ( Siêu Thức ).
Tiềm Thức ( TT ) : Ta như là Hồn của Bản Thể, nhưng bình thường Ta không tự cảm thấy Ta, chỉ khi nào Người đi vào Ta, Ta nhận biết được Người….Nhưng chính lúc ấy,Ta cảm thấy Ta không phải là Ta nữa – vì Ta đã bắt gặp cái mà Bản Thể vốn từng không có! Khiến Ta khát khao….
Siêu Thức (ST): Ta là chính Ta, trong Thế giới Vô thức, chỉ theo các qui luật mà Ta trong đó, trôi theo thời gian chứ không phải theo những con đường, nhưng ta cảm nhận được không gian trên Dòng Thời gian mà ta đang trôi. Còn Bản Thể của Ngươi đi trên đường, trong không gian mà Bản Thể tồn tại…Trong hành trình Thời gian mà trong đó Ta đến, Ta gặp Ngươi, Ngươi bắt gặp Ta, Ta cũng chẳng vì thế mà thay đổi, hay suy xuyển, nhưng chúng ta đã trò chuyện được với nhau…
TT: Ôh! Nhưng tại sao chúng Ta lại trò chuyện được với nhau nhỉ ? Nhưng như cách Người nói, thì Ta cũng dường như là một phần ST đối với những Kẻ khác giống Ta ?
ST: Ta muốn nói: điều mà Ta gọi là Dòng Thời gian ấy, thực ra nó gồm vố số Tia Thời gian vô hướng mà không theo những ‘Con đường’ nào cả, bởi vậy Ngươi chỉ bắt gặp một phần vô cùng nhỏ những sự kiện ấy….mà Ta đã theo một trong những Dòng Tia Thời gian như vậy để đến tình cờ gặp Ngươi ở một nơi cụ thể như bây giờ mà thôi…
Thế giới bên ngoài Hộp kính của Ngươi, Muôn Vạn Vật nhờ phản chiếu ánh sáng mà chạm đến được Hộp kính của Ngươi . Ngươi cảm thụ được mà trăn trở về Thế giới bên ngoài Hộp kính, mà Ngươi không hề thấy trước đó thôi, chứ không thể trò chuyện được vì chúng là Vật Thể không có Sự Sống. Còn để trò chuyện được với Ta thì