Đường Đời

Đường Đời

BAO NHIÊU CUỘC SỐNG BẤY NHIÊU ĐƯỜNG ĐỜI
Đổ tại thời gian khi thấy lòng nguội tắt
Mặt trời dù vẫn thả Lửa thiêu đốt Đời đấy thôi
Đi về đâu ? Nhiều lúc kệ… buông xuôi
Hàng triệu người mãi ngược trôi vào hối hả
Cứ đổ tại cuộc mưu sinh đầy vất vả
Đến hôm nay đã tự chất nặng bởi bao điều
Hết hồn nhiên mệt mỏi nhìn cánh diều
Ngồi lên cỏ mà chán cả vòm xanh lá
Cái bọn Cừu Dê nhảy nhót đến nhức đầu
…..
Muốn thả sạch vướng bận đi mãi đâu đâu
Cứ để mặc mình phơi trần trong gió nắng
Thẫn thờ ‘đường xưa’ mà lòng thật xa vắng
Không dừng được Thời gian muốn kết liễu Đời mình
Những Loài dũng mãnh vật vã mà khó sinh
Cũng thêm chút thân xác chồng dầy thêm cát bụi
Tan vào Luân vũ cuốn bay mất hút vào thăm thẳm Trời
… Ta cố đi, nở nụ cười…..chào Cuộc sống….thấy vui tươi…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.