Kinh nghiệm lãnh đạo
LÃNH ĐẠO PHẢI CÓ ĐẠO
CHUYỆN 1:
Giám đốc Miu được bổ nhiệm về một cơ quan mới.
Miu vừa tốt nghiệp trường bồi dưỡng kỹ năng lãnh đạo, áp dụng rằng: nên cho cấp dưới được bày tỏ và hài lòng, nên thường hỏi han, tỏ ra lắng nghe ý kiến và cầu nhằm cải thiện tình hình.?
Bằng cách như thế, một hôm khi gọi trưởng phòng Tạch lên trao đổi. Tạch tỏ ra rất bất mãn với mức lương của phó phòng Đoành là 30 triệu, dù lương của mình là 35 triệu! Miu nghe lý giải của Tạch cũng có lý, bèn hôm sau lệnh cho trưởng phòng tổ chức điều chỉnh mức lương của Đoành xuống còn 20 triệu!
Tháng sau Tạch lên gặp Miu thái độ còn tỏ ra bức xúc hơn, kiến nghị rằng: đã là mức lương 20 triệu thì Đoành chỉ có thể là chuyên viên chứ không thể là phó phòng được nữa! Miu phân vân nên hứa xem xét.
Đoành càng bất mãn, bèn dùng tâm sức và thời gian gây nên trì trệ công việc trong phòng. Sau đó phản ánh với Miu, đề nghị Miu chỉ trả lương cho Tạch 32 triệu thôi do kết quả chung của phòng giảm sút! Miu thấy hiển nhiên đúng nên y thế mà quyết. Tuần sau Đoành xin lên gặp Miu thưa rằng: Đoành đã bị giảm lương thế rồi thì không nên là trưởng phòng nữa, vì anh ta sẽ khiến giảm mọi điều khác xuống theo…
Miu nghe thấy chí lý! Nhưng chột dạ tự suy vận mình…hễ mọi cấp dưới phát triển lối tư duy ‘cách mạng’ như thế thì chả mấy chốc họ sẽ thay mình! Miu quyết nhanh hơn, nên dùng tư cách lãnh đạo mạnh mẽ nhất: thay cả Tạch lẫn Đoành. Đồng thời từ đó không nghe cấp dưới kêu nhau nữa, trừ khi họ ca mình!
CHUYỆN 2:
Mưu làm sếp lâu năm, thuyên chuyển qua nhiều vị trí, nói chung chỉ lên mà không xuống, dù đôi khi có phải đi vòng…
Mưu và Miu là bạn đồng môn nên hay tâm sự…càng củng cố thêm cho nhau triết lý ‘phàm là lãnh đạo thì không thể làm vừa ý với mọi cấp dưới, phàm là mọi cấp dưới, thành tập thể, thì luôn chứa không vừa ý với lãnh đạo, và muốn có quyền đối trọng ‘
Hai quyền rất nhạy cảm và khó chịu đó là ‘kiến nghị thay đổi’ và ‘bỏ phiếu thay thế’ với lãnh đạo!
Thế nên, Mưu phải tôn trọng hai quyền ấy, nhưng thủ tục tiến hành như thế nào thì Mưu sử dụng triệt để quyền đương chức lãnh đạo để quyết định. Mưu tự hào mình luôn vững tay chèo.
Để mọi cấp dưới không thể tập trung bất mãn vào mình, Mưu hướng mỗi cấp dưới bất mãn về nhau ( qua kết luận đắt giá Miu chia sẻ: cấp dưới thường bất mãn với điều gần họ, với người gần họ, mới đầu như que diêm thôi…nhưng đừng thành đống lửa…)
Ngoài thế, chính Mưu cũng có bất mãn với một số cấp dưới… Nhưng Mưu tránh sử dụng quyền lãnh đạo trực tiếp mà gián tiếp gây ra sự bất mãn khác giữa họ với nhau! Những khi trà tửu Mưu thường khoe chiêu thức của mình với Miu: ‘mồm phải hô ra bình đẳng với muôn người, nhưng tay trong bị phải tạo ra chút bất công với vài bộ phận người….khà khà..ha ha…hê hê…’
Bởi vậy, bốn cấp dưới của Mưu là trưởng phòng gồm: Bồi, Giới, Cồ, Cập… từ đó cứ xích mích vụn, bất mãn vặt….suốt ngày…mọi việc… Đứa nào cũng phải cậy nhờ đến Mưu này nọ! Cao cờ hơn, Mưu cho Bồi kiếm được tí lợi từ Giới, Giới ăn chặn được tí từ Cồ, Cồ mút mát được tí từ Cập, Cập ăn chia được tí với Bồi… Tất cả tạm cân bằng, đều có cống nạp cho Mưu!
Khà khà… Mưu tợp một ngụm rượu ngon vỗ vai Miu: cách của tớ có luận thuyết, cơ chế hẳn hoi đấy!
Miu thấm thía quá, chau mày suy tư: tớ với cậu liên minh đi để làm ăn lớn, nhưng chia mảng riêng biệt để Miu có lãnh thổ riêng của Miu, Mưu có giang sơn của Mưu! He hê thế nhé!!!
Mưu nháy mắt, sắc lẹm : ok! Nhưng cả tớ với cậu liên minh chống Mèo nữa đấy nhé!
CHUYỆN 3:
Mô được đề cử lên làm lãnh đạo không từ ‘đột biến’ nào của cá nhân hay xã hội cả! Chỉ là từ vấn đề của Miu và Mưu mâu thuẫn nhau gay gắt ( sau một thời gian liên minh lợi ích và quyền lực ). Hai người này muốn ngoi lên lãnh đạo nhau, không xong, nhận ra cần thoả hiệp với cách chọn ra một người trung gian, cả hai đều cảm thấy bình thường và an toàn cho họ, khả dĩ vừa là ‘mâu’ vừa là ‘thuẫn’ cho họ. Mô là người như thế, một thời được gọi là thày của họ ở trường bồi dưỡng nghiệp vụ!
Miu và Mưu dù thế cũng đều đạt đến trình độ ‘điều mình muốn là được, dù mình không trực tiếp’ nên Mô đã được bổ ở vị trí danh nghĩa cao hơn cả họ!
Mô sau đó, dùng cách của Miu và Mưu để xử thế với chính hai người họ! Thêm nữa mua Mèo đen tặng Miu, mua Mèo trắng tặng Mưu, còn chính mình tậu Mèo Hổ!
Mô xây dựng ‘nhận dạng Chuột’ vừa cụ thể vừa khái quát…để huấn luyện, khuyến khích ba Mèo săn bắt và tấn công. Ra chương trình hành động và chỉ tiêu: ba Mèo sau một thời gian nếu vô tích sự thì đả Chủ diệt Mèo!
Bạn đọc thông thái có thể đoán đúng rằng: rốt cuộc không lâu sau… chỉ còn Mô và Mèo Hổ tồn tại….
Mô nhân rộng ‘mô hình ấy’ ra xã hội….theo lý thuyết ‘trị Nhân ở chỗ diệt Chuột’ và cán bộ cấp dưới nào cũng phải nuôi Mèo với tinh thần đó ngay tại chỗ làm việc của họ! Cuối kỳ bình xét Mèo của họ thôi ( chứ không vướng chuyện này nọ của họ ), với Slogan ‘lấy Mèo đả Chủ’ nếu thành tich kém!!!