‘Nói hộ’ anh em trong khoa
TRÁCH MÌNH ĐÃ CHẢ HƠN MÌNH
Ngày xưa em thích yêu anh
Bởi anh cũng chút ‘cao xanh’ hững hờ
Nay anh mà chót mộng mơ
Thì em chán bào : anh lơ ngơ đời
Bởi anh cũng chút ‘cao xanh’ hững hờ
Nay anh mà chót mộng mơ
Thì em chán bào : anh lơ ngơ đời
Ngày xưa em nuốt từng lời
Điều hay anh kể của người ngày xưa
Nay em từ sáng đến trưa
Bảo anh lắm chuyện dù anh chưa nói gì
Ngày xưa thề thốt chi chi
Em là ‘Thần Nữ’ luôn vì nghiệp anh
Ngày nay cây chặt làm cành
Sai bao nhiêu việc anh thành bé con
Xưa em ngưỡng mộ anh khôn
Giỏi giáng ý khí còn hơn phàm trần
Nay em nước mắt tần ngần
Nhìn anh như trách nợ nần em mang
Em mong anh thật đàng hoàng
Thời gian em sẽ thấy càng yêu anh
……..
Anh soi từ tấm chân thành
Mãi anh chưa tốt em đành thế thôi
Em đừng thất vọng em ơi
Tạ em muôn lỗi vài lời ơn em
Rượu anh mai sẽ lên men
Trao em uống cạn hương lên thoát buồn
Rồi anh cố gắng được hơn
Để anh đỡ phụ em luôn ‘mong mòi’
Khi chưa thành tựu cho đời
Thì anh có tí ‘công lời’ với em