Phiêu Du Mùa Xuân
Ta gọi : Mùa Xuân ơi đến mau đâu, Mùa Xuân ơi xin hãy dừng lại, thế mà Mùa Xuân lại được gán cho Tương lai, sử nảy nở….Nhưng thực ra Mùa Xuân là trạng thái cảm xúc hòa vào không khí hân hoan Tết cuối năm hơn là mong những ngày sau đó ….Vì thế đưa Ta trở về, hỏi bao điều quên điều nhớ, nhưng sao Ta không thể tự quên mình, và nhìn đâu cũng làm trỗi dậy kí ức thưở ấu thơ dào dạt…Nhưng tôi thử bỏ lại cảm xúc đó để đi tìm ý niệm Xuân cho mình…
Ta muốn gọi Mùa Xuân không bằng danh từ như người đời khoác cho dòng Luân Vũ, sốt ruột nhìn Mùa nối nhau về rồi lướt nhanh đi mà nhói lên trong tim như muốn hỏi, giống như mình là ai chẳng bằng tên
Những nhà Thơ đang già đi, chạy quanh mấy tòa báo cố thêm tiền tiêu Tết, nhàu trong tay bản thảo tồn lưu từ năm ngoái giả lả rằng đâm chồi này lộc là Mùa Xuân, khiến mấy nếp nhăn người thêm cau có
Đâu đâu cũng mượn ý Trời vẽ vời điều hời hợt nhìn thấy, dựa vào tình Đất để nặng thêm lời mòn đá nghĩ thành sang, mà Nhân gian hụt hẫng thiếu một mầm Tin cứ phải đợi Xuân mới bừng trở lại
Người bị tắc giữa muôn ngả đường đời hối thúc người dẫn đến, vắng chỗ tách mình xa khỏi nơi hội chợ những ngón tay lần đếm tiền cho những mưu sự, lụy Tết về nảy vô vàn cái cớ tham gửi vào một năm sau
Ta không muốn bắt đầu bởi muôn loại Hoa Xuân sắc, chìm vào cảm xúc quá khứ, tìm lại hạt giống gì không ý niệm mà mọc lên Tình yêu chẳng phải đầu đời mà đi trải mãi mới nhận ra mà vẫn châng lâng
Ta thấy Xuân không phải lặn lội truy tìm Đào ở đâu hồng phai, ta thưởng Tết chẳng cần khề khà mâm cỗ tất niên có chút hương cuối năm lảng bảng, niềm yêu Đời không gọi, chả về mà từ Ta lan tỏa không gian
Dưới đây các Bạn cùng tôi nghe một bản nhạc với Lời Thơ rất hay
La Renaissance du Printemps
Ca khúc Jardin Secret (Xuân đã về)
Sáng tác: Paul de Senneville
Trình bày: Richard Clayderman
Tạm dịch Vien Bui
Càng có tuổi tôi càng thấy sự kỳ diệu của mỗi độ xuân về
Càng có tuổi tôi càng khám phá những điều tôi không thấy trước kia Càng có tuổi tôi càng thấy những mùa xuân còn lại không còn bao nhiêu nữa Càng có tuổi tôi càng sung sướng thưởng thức mỗi giây phút qua đi Càng có tuổi tôi càng thấy mùa xuân mang lại cho tôi sự ngất ngây và vui suớng Càng có tuổi tôi càng thích săn sóc cây và hoa của tôi. Và tôi thích tâm sự với chúng biết bao Càng có tuổi tôi càng thích nghe chim hót mỗi tiếng chim mỗi điệu
Càng có tuổi tôi càng thấy không nghĩ được như vậy khi còn trẻ! Càng có tuổi tôi càng muốn cám ơn Thượng Đế đã cho tôi thấy thêm một Mùa Xuân trở lại! |
Plus je vieillis, plus l’arrivé du Printemps m’émerveille
Plus je vieillis, plus je découvre des choses que je ne remarquais jamais avant. Plus je vieillis, plus je m’aperçois qu’il y a plus de Printemps derrière moi, que devant moi. Plus je vieillis, plus je prends le temps Plus je vieillis, plus je trouve que la saison de la ‘’Renaissance’’ m’apporte de l’épanouissement et de la réjouissance. Plus je vieillis, plus je prends soin de mes plantes et de mes fleurs. Et combien j’aime leur parler. Plus je vieillis, plus j’écoute le chant des oiseaux, qui ont tous une façon particulière de chanter. Plus je vieillis, plus j’espère revoir plusieurs autres Printemps. Plus je vieillis, plus je constate que je ne pensais pas comme ça étant plus jeune ! Plus je vieillis, plus je remercie le ‘’DIVIN’’ |