Sáng kiến của lũ súc vật và điều Đại Bàng không thể hiểu !

Sáng kiến của lũ súc vật và điều Đại Bàng không thể hiểu !

CHẤT CỦA CON + CÁCH CỦA NGƯỜI = KINH SỢ !

Sau đận bọn súc vật hí hửng rồi tan hoang vì vụ mở trường đại học như chuyện tôi đã kể. Để thoát nỗi sợ đó ám mãi , một thời gian sau chúng mở hội nghị rất lớn bàn về tổ chức dịch vụ y tế cho các Loài. Sau phát biểu bất ngờ của Tê Giác ít lời lại nói ngọng, đại để : mỗi Loài vốn đã được Tạo Hóa ban cho một khả năng tự chữa một vài bệnh nào đó bằng các vật liệu lá lẩu côn trùng đặc hiệu có vô thiên lủng trong thiên nhiên, cớ sao không đem chia sẻ với loài khác ?! Hổ hay đau răng, Chó hay bị thối tai, còn Trâu muôn đời bị trĩ, đại tràng thì động vật có vú nào, ăn khô cũng như đều mắc phải, Mèo lại hay cảm cúm nên nhiều khi tiếng kêu rất sợ….chưa kể bao nhiêu Hươu Nai bị đau óc do chỉ biết dùng đầu choảng nhau, Khỉ hay mắc bệnh hậu sản….
Khốn thay hôm đó chủ hội nghị lại là đứa ngu như Lợn Lòi, láo như Linh Cẩu liên minh làm MC, thế là làm Hổ điên tiết quật chết cả hai, rồi hỗn loạn đánh đạp nhau tác tan cả bìa rừng , một số Ngựa Vằn không biết bị hội Sư Tử nào tranh thủ vồ, vật ra chén quanh đâu đó mà không còn quay về đàn…Có chứng kiến những bãi xương máu tơi bời ấy mới khiếp đảm! La chả bao giờ biết buồn mà phải khì khì thở hắt ra : tao mang nặng chả sao chứ đua đòi giống người để mà nhức óc phải nghĩ ! Khỉ chất chưởng : tao chưa thấy chết vì bệnh mà chỉ lo chết vì bọn chúng mày ! Con người nó có bác sĩ được đào tạo còn chúng ta trường đại học đã tan tành rồi ! Thôi giống nào bệnh ấy cứ tự nhiên mà sống đi. Tao có nhỡ ốm đau, gặp chúng mày luôn mang cái vẻ đói ăn mà hỏi thuốc chỉ thêm sợ! Quá nguy hiểm !
Chuyện í cũng đã qua. Nhưng bọn súc vật nhiều khi viển vông hơn cả con người. Càng bị sống gần với xã hội của con người nên nhuốm dần cái tính thích ‘bày đặt tổ chức’ ! Nên một hôm rất đẹp trời chúng tổ chức hội nghị về truyền thông ! Chủ xướng là Sư Tử ! Thần thái oai oách thế nên gần như không vắng mặt loài nào. Tất cả cũng cảm thấy : thời buổi miếng ăn ngày càng khó kiếm, môi trường càng rắc rối, nên nhu cầu muốn biết, được biết về xung quanh, về bọn khác dâng lên mạnh mẽ như khát khao sinh tồn! Chúng nghĩ đơn giản : điều đó liên quan đến việc giúp cho các Loài dễ tìm kiếm mồi, tránh bị vồ mồi ! Nhưng Sư Tử rũ bờm mượt uyên thâm, đưa ra ý rất có vẻ tư tưởng, truyền thông để : mọi Loài cần được biết trước càng nhiều càng tốt : về thời tiết, về khu rừng, về loài khác, về con người. Còn sử dụng làm gì thì tùy ý từng Loài, từng con… Tất cả đến dự đều bụng tham bảo dạ đói : ờ thế cũng rất tốt cho điều mình muốn mưu sinh. Nên thống nhất chủ trương rất nhanh sau mỗi tiếng gầm làm chấm than của Sư Tử !
Về tổ chức, Sư Tử hướng mặt lên quyết : Đại Bàng bay cao thu nhận thông tin tầm xa, bao quát thời tiết chung của cả vùng rộng lớn . Đại Bàng đang lim dim tên mỏm đá cao nghe thấy thể lao vù xuống mổ thẳng cho Sư Tử một phát tưởng lòi óc, kèm theo tiếng khàng khạc : tổ bố thằng bợm già, tao lại cần phải vào hội của lũ chúng mày à, rồi lừng lững bay đi. Vài phút hồi tỉnh, Sư Tử lắc mình chữa ngượng, lấy lại phong độ trao nhiệm vụ đó cho Chim Ưng. Khỉ hay leo trèo, tung tẩy đây đó không mệt mỏi lại lắm mồm nên có nhiệm vụ thu nhận thông tin trong rừng, tầng giữa, các khu vực. Bọn Chuột, Chũi, Cheo, Cầy…chui nhủi khắp mặt đất nên thu nhận thông tin tầng thấp, luồng lạch, khe kẽ…. Ban xử lí tổng hợp thông tin gồm Chó, Ngựa, La, Đà điểu, . Đầu não tiếp nhận báo cáo và quyết định phân phối thông tin là Sư Tử, Hổ, Báo, Gấu. Bọn phân phát thông tin là Vẹt, Sóc, Chồn, Thỏ, Chim, Nhím ….
Tình hình diễn biến sau đó
Bọn súc vật nhận thấy hễ một trong các thành viên ban Lãnh đạo Sử Tử, Hổ, Báo, Gấu sau khi nhận thông tin tổng hợp, hay đứng dậy thoăn thoắt riêng lẻ đi lâu đâu đó…khi về như đã no nê lặc lè… Một thời gian sau xương khô các Loài phơi rải đầy các mảng cỏ ven rừng. Hội này ấm ỉ sung sướng về sáng kiến bắt chước giống Người thật là tuyệt đỉnh: Sống quá tốt nhờ truyền thông !
– Giữa bọn súc vật, và ngay cả nội bộ mỗi Loài nghi kị, mâu thuẫn ngầm nhau kinh khủng chả đứa nào tin đứa nào, tung tin đồn nhảm thất thiệt tán tàn. Các Loài nháo nhào, rồi choảng nhau xảy ra triền miên bất kể sớm trưa chiều tối. Bọn Sói, Cáo, Cầy, Lợn Lòi…chúng kiếm ăn thật dễ dàng với tình hình ấy và nhờ lén đi theo bọn đầu lĩnh nên thích thú mê mẩn mô hình truyền thông kiểu này vô cùng
– Những bọn thuộc biên chế thu tin, đưa tin cũng tự tung tự tác đặc quyền đặc lợi từ việc chúng biết được nhiều chuyện, đường ăn nét ở, nơi cư trú của bọn khác, nên lũng đoạn kiếm ăn khá. Chỉ khổ cho đứa còn non, và những loài hiền lành chậm chạp như Trâu Bò Dê Nai…cũng như các loài nhỏ yếu như Gà Ngỗng Vịt Diệc….ngơ ngáo trong hư hư thực thực không biết đằng nào mà lần, sống cứ hốt hoảng giật mình thon thót, khiếp hãi cái lối truyền thông thế này vô cùng, nhưng chả Loài nào thèm để ý đến thái độ của chúng
– Dần dà tất cả bọn súc vật đánh mất và không còn dám tin vào năng lực tự cảm nhận Trời cho xưa nay của chính mình nữa, chỉ nhăm nhe hóng hớt, đôn đáo chỗ này chỗ kia rỉ rả nhau tin này tin nọ từ bọn này bọn khác… túm năm tụm ba lấc la lấc láo…và thế nào trong những đám đó có ít nhất một đứa rất ma cô ma giáo, hoặc tinh ta tinh tướng, rồi mưu mẹo nảy nòi nhiều vô kể… đến mức Sư Tử luôn hoang mang về thế sự….bờm tơi bời rũ rượi…suốt ngày phải kè kè bầu bạn với bọn Chuột Dũi hạ đẳng để nắm bắt nhanh tình hình
…………..
Kỳ lạ thay, khi mô hình trường đại học súc vật, hay tổ chức dịch vụ y tế của bọn Súc vật, tự nó sụp đổ thảm hại, thì riêng mô hình truyền thông nói trên không mảy may giảm sút mức độ náo nhiệt của nó ! Kể cả khi thông tin sau này rối loạn, không chính xác nữa, Loài nào cũng thất thần, vất vả mệt mỏi vô cùng trong việc mưu sinh, thậm chí bọn đầu lĩnh Sư Tử, Hổ Báo Gấu xơi luôn cả những đứa mang tin đến cho mình cho chắc ăn. Tình hình thông tin sôi động giữa các bọn súc vật ngày càng bùng bùng lẫn vô cùng âm ỉ ! Ngay cả Con Người cũng không hề hay biết về tình hình đó để mà can thiệp dù vấn đề sinh thái đã mất cân bằng nghiêm trọng . Cái kiểu truyền thông đó nhiễm vào bọn súc vật thành sự dối trá mãn tính, nên có bắt được chúng để tra hỏi con người cũng chả hiểu thêm được sự thật gì ! Chính con người cũng mượn việc điều tra khảo sát mà tranh thủ đánh chén chúng rồi về báo cáo láo với cơ quan của họ ! Rồi chính con người cũng thêm mung lung vô cùng ! Lại càng muốn có được thông tin từ bất kể con gì , nguồn nào….Hóa ra khi cuộc sống không an lành nữa, tâm thế không yên ổn nữa, càng thiếu lòng tin… thì mọi giống loài đều bị nghiện truyền thông, nhưng bị bủa vây và luôn nghi ngờ nó
Đại Bàng lượn trên cao nhìn thấu Thiên Hạ buông lời : cái lối của chúng bay rồi đi đến rối loạn là phải ! Ta đây nhận biết mọi điều từ khả năng bao quát từ trên Trời cao , tin vào bản thân mà đoán xét. Kẻ nào dựa vào điều được nói qua mồm đứa khác, cái gọi là truyền thông í, thực ra tự làm mất đi một nửa khả năng nhận biết Thiên phú của mỗi Loài rồi ! Lại tăng thêm rối trí cho Loài khác ! Cái trò muốn nghe nghe ngóng ngóng mọi điều để này nọ sao nó thảm hại đến thế ! Ta ngưỡng mộ Thày Đường Tăng quá! Cứ nhằm hướng Tây Trúc mà đi lấy Kinh Phật, chẳng cần phải biết trước mọi điều nơi đây nơi đó làm gì, thế mà đi đến nơi đến chốn ! Thày chỉ cần có lòng tin ! Ta cũng kính nể Vua Nhà Đường quá ! Ngài chỉ cần lòng tin rằng Thày Đường Tăng nhất định sẽ mang Kinh trở về mà chuẩn bị xây sẵn Chùa đón rước, chẳng cần phải thông tin thông tiếc gì sất, khỏi cần từ kẻ cận thần bởi chính họ đã đơm đặt bao điều xấu về Thày rồi ! Mà cái lối truyền thông đưa tin của loài người và cái bọn súc vật kia làm gì có cái Lòng Tin ấy kia chứ ! Quái lạ thay ? Sao nhu cầu muốn biết trước nó ghê đến thế, đã ám vào thì chớ mong bỏ cho được ! Giống người có những phương tiện truyền thông tinh vi dự báo xa sớm tận đẩu đâu để phá mây làm ngừng mưa cho một nơi nào đó, thế là muôn Loài khác trong rừng phải chết khô chết khát ! Ác thật ! Thế mà chưa yên, nên các Thày Bói thời nào cũng luôn luôn có cơ hội sống ngon nghẻ từ việc muốn biết trước mọi điều của kẻ khác ! Hay bởi vì bọn chúng đứa nào cũng muốn sống hơn kẻ khác ? Chán bỏ năng lực cảm nhận gần gũi liên tục được Thiên phú rồi mà muốn biết cái xa lắc ? Hay ráo chọi bọn chúng nghĩ nhờ thế có thể khôn hơn Trời , xáo trộn cái Trời định ? Sao tất cả bọn chúng không sống an nhiên với mọi điều nhỉ ? Ta đây đâu cần thế cơ chứ ! Ta bay dưới bầu Trời cơ mà ! Ghét cái bọn lãng mạn thô thiển tán tụng ta bay cao trên Trời ! Tự nhiên ta trở thành kẻ lèm bèm vì cái chuyện truyền thông của bọn súc vật ấy !

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.