Thơ Mùa Ngâu
CHUYỂN MÙA LÀ KHI THỜI GIAN ĐẨY TA ĐI TRONG KHÔNG GIAN GIAO HÒA
Thơ Mùa Ngâu
Hè dùng dằng chưa đi đợi mùa Ngâu hội ngộ
Hẹn họ gì… mà tình sông dâng tìm ra bể
Tiếc nuối gì… thời gian chứa nhiều nao nức thế
Làm xôn xao cả không gian lúc chuyển sang Mùa
Cây ngả màu làm nhẹ nắng ban trưa
Thu phảng phất dần đi vào hoa Cúc
Ðôi người yêu hòa vào nhau tan thành thổn thức
Nhớ và thương mà mưa đến nghiêng trời…
Tâm sự gì mà buồn mãi chẳng vơi
Những dòng thơ nhỏ lệ như Trời thương ướt Đất
Bao niềm sống dành cho nhau nhiệm nhặt
Dẫu muộn mằn, vượt dự cảm nỗi Ðường xa
Hai tâm hồn quấn vào nhau mãi diết da…
Ấm lên chút câu chuyện về ly biệt
Ta tìm sâu trong bờ mi đẫm ướt
Níu thời gian, ước hẹn lại năm sau
Mùa Ngâu ơi…Hè sẽ qua, rồi Thu đến thiết tha …
Không gian rộng gửi vào đâu được nỗi cách xa…