Tự hát trên đường đời
HỌA MI HÓT NGAY CẢ TRONG MƯA….
Mỗi tuần đi làm việc qua nhiều nơi, gặp nhiều người….sứ mệnh của công việc tôi hằng làm là ‘truyền bá, reo rắc, thức tỉnh’…..Cũng bởi thế tôi đã gặp, đã nghe nhiều bạn tâm sự về biết bao khó nhọc, oan uẩn, gian khổ, thương tâm, bất bình…..trong đường đời sống và lao động… Tôi đã rút tâm mình, đốt trí mình để chia sẻ …. Mỗi lần như thế tôi cũng thấy mình ‘hao đi’ bởi như ngọn đuốc cháy…. Rồi tôi đã ứng khẩu viết cho mình mấy câu thơ như thế này….khi đêm về…
Muốn đi xa, phải xuyên qua
Muốn bay cao, đừng la đà
Những điều khó chịu xin bỏ lại
Ngang trái không để ngáng đường ta
Ơi chim Họa Mi hãy hát ca
Nở tung khoe sắc mới là Hoa
Phũ phàng nhiều khi, đừng rũ héo
Băng ghềnh vượt thác, suối la la
Dù thế nào hãy giữ được Ta
Trên đường có cả Quỷ lẫn Ma
Cà Sa rũ sạch bao sợ hãi
Chữ Thiện hào quang sẽ trừ tà
…
Có những điều chẳng thể vượt qua
Có nhiều chuyện khó vẫn sa đà
Có khi chân mỏi, chẳng đi nữa
Thì cứ ngồi xuống chút ngân nga….