Cuộc phỏng vấn cấp visa du lịch Mỹ cho một bà già
Dưới đây tôi viết lại 99% nguyên văn những câu đối thoại trong một buổi phỏng vấn ở Lãnh Sự Quán Mỹ tại Việt Nam, giữa một chuyên viên của họ là người Mỹ với thứ tiếng Việt tiêu chuẩn, và một bà già người Việt. Bà ấy ở sát gần nhà bố mẹ tôi, đã 72 tuổi, còn khỏe mạnh nhanh nhẹn lắm. Bà rất thú vị, vui chuyện, lam làm..và khi hành nghề chữa bệnh bằng Đông Y thường rổn rảng kể những câu chuyện về những địa danh bà từng được đến…
…………..
– Bà có gì để chứng minh tài chính ? Tiền có từ đâu ? Ai cung cấp tài chính cho Bà chuyến đi này ?
– Thì đấy, có vài cái sổ tiết kiệm, mỗi cái vài ngàn Ơ, Đô, Yên. Sao tôi lại phải xin ai, và tôi biết cũng chẳng có ai cho tôi một phần nhỏ chi phí nào đâu
– Hàng ngày bà sống nhờ vào những sổ tiết kiệm này à
– Không. Đời nào tôi lại làm thế, phải lao động chứ, bằng 2 bàn tay đầy gân guốc này đây, ông xem. Tôi thấy khỏe lắm
– Bà làm nghề gì. Thu nhập hàng tháng bao nhiêu ? Có người thân ở nước ngoài không ?
– Thày Lang. Đủ sống tốt và có tiết kiệm để đủ tiêu chuẩn được nước Mĩ cấp Visa. Tôi không có ai ở nước ngoài chỉ có 3 đứa con bình thường đang làm thuê tại các công ty trong nước
– Thày Lang là nghề gì ?
– Là nếu ông ko may bị gãy chân tay tôi có thể dùng lá lẩu nắn bóp cho ông, rồi ông lại chạy nhảy đi lại được ấy mà
– Ba nhiều tuổi thế này rồi đi Mỹ làm gì ?
– Tôi từ khi biết nghĩ đã ngưỡng mộ nước các ông, sao ở đó lắm người giỏi người tốt thế. Nó là cái nước gì thế? Nên tôi muốn đến
– Bà sức khỏe như thế này ko sợ các sự cố gì khi đi đường sao ?
– Không. Đời tôi đã gặp nhiều sự cố, ngay cả không đi đâu. Tôi sẽ nói với các cô Hàng không, cho tôi ngồi gần của sổ, nếu có việc gì cứ đẩy tôi xuống qua cửa ấy. Nếu rơi chên đất Mỹ thì tôi cũng đạt được ý nguyện du lịch rồi. Nếu không, ngần này tuổi được rơi trong không trung, rơi xuống biển thì đó là cái chết nhiều thánh nhân muốn đấy ông ạ
– Bà định đi du lịch sang Mĩ đã có trao đổi gì với Chồng con chưa ?
– Không. Tôi không việc gì phải nói gì cho ai biết, vì tôi biết chắc họ sẽ xúm vào gàn tôi, rồi bàn chuyện dùng tiền vào những việc khiến tôi chán..như muôn việc khác họ đã từng thế.. Tôi chỉ nói tôi đi xa vài ngày rồi lại về
– Bà đến nước Mĩ sẽ định làm gì ?
– Tôi muốn tận mắt nhìn mọi điều có thể trên đất nước mà người ta gọi là Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ…tại sao ở cái nước ấy mà bao nhiêu người tị nạn, người da đen…lại có thể nhờ điều gì mà thành đạt đến thế. Và tại sao nhiều quan chức, những người giàu, các ông làm văn hóa luôn nói điều không hay về nó lại làm mọi cách để có được những chuyến đi sang đó, cho con cho cái học ở đó nhiều thế
– Câu hỏi cuối cùng : Bà đã nhiều tuổi thì trước kia hẳn đã tham gia vào cuộc chiến tranh chống Mỹ. Liệu điều đó có ảnh hưởng gì đến tình cảm của Bà khi đến Mỹ không ?
– Có chứ ! Gần như hết thời trẻ khỏe tôi đã đi qua thời kì chiến tranh đó, giờ nhiều tuổi nên biết thực nghĩ, tôi hiểu rằng nó không đáng có. Tôi muốn du lịch nước Mĩ vì muốn vượt qua những ấn tượng không tốt xưa. Tôi tin hơn vào một nước Mĩ đã tạo ra cho Nhân loại nhiều người giỏi, nhiều điều hay đến thế ! Đó là điều khiến tôi quyết tâm đi
– Bà đã đi nước ngoài bao giờ chưa ? Bà thích nhất nơi nào ?
– Nếu đến được Mỹ nữa thì là 18 nước. Cứ nơi nào đẹp đẽ, hay ho là tôi thích. Trong các chuyến đi như thế, khi trở về tôi thích nhất là đã nhiều tuổi mà vẫn có thể đến được nơi tôi muốn.
– Vâng . Cảm ơn bà . Hãy về và chờ đợi !
Vĩ thanh : sau ngày bà đi Mĩ về thì tôi hỏi bà :
– Thưa bác, bác cảm nghĩ thế nào về nước Mĩ sau chuyến đi vừa rồi ?
– Ôi ! Tôi thấy cũng có nhiều người già bên đó quá khổ, nhưng nhìn cách họ bây giờ và tìm hiểu thêm hóa ra toàn người vốn xưa kia lười biếng, trẻ không chịu tu chí. Nhưng ở nước Mĩ cái gì người ta cũng nghĩ được cách làm ra tiền, kiếm được tiền, thế nên năng động, kẻ vừa ngu lại vừa tham là dễ chết đầu nước. Cũng tốt ! Có điều trước kia không vì lợi nhuận thì nhiều điều vĩ đại họ từng làm được như lên Mặt Trăng chẳng hạn, còn bây giờ mọi thứ bị rạch ròi lợi nhuận đầy đủ thì lại thành ra khó làm !
– Khí không phải, cháu nói thật : bác tuy là người không thuộc giới quan chức, giới trí thức hay nghiên cứu gì mà nhận xét thật kĩ càng sâu sắc !
– Ôi giời cháu ạ. Những kẻ ‘trí ngủ’ thì thấy được gì ngoài cái xáo mép, cái máy nói quan điểm của cái nơi cử họ đi chứ làm gì có chính kiến chân thực như dân thường chúng tôi ! Và tuổi tôi cũng có cái lợi là nhìn sâu vào được chân sự thật hơn cháu ạ !
– Vâng cảm ơn bác!
Tin cùng chuyên mục:
Chuyển Hóa | Thầy Nguyễn Tất Thịnh | Lãnh Đạo Khai Phóng EP4
Thông Thái | Thầy Nguyễn Tất Thịnh | Lãnh Đạo Khai Phóng EP 3
VĂN HOÁ hướng đến VĂN MINH – Bài học Quản Trị Doanh Nghiệp|Nguyễn Tất Thịnh|Lãnh Đạo Khai Phóng EP2
KHÔN NGOAN VỀ TIỀN-Bài học nâng cao năng lực tài chính|Thầy Nguyễn Tất Thịnh|Lãnh Đạo Khai Phóng EP1