cơn bão ‘không số’
LUÔN CÓ DẤU HIỆU CỦA MỖI GIỚI VỀ XÃ HỘI
Cơn bão ‘không số’ là không được cơ quan có trách nhiệm theo dõi và báo được trước, nhưng triệu chứng về nó thì luôn có trước ! Là cơn bão xã hội…bất lường, bất trắc…. Tôi còn chút thời gian viết kịch … chủ đề về ‘cơn bão’ như thế, nhưng ai đọc không thích đoạn nào thì bỏ đi, thích sao thì cứ tự ý sửa hay thêm vào theo cách của riêng mình….vì ai thuộc 1/5 nhân vật dưới đây đều có chính kiến và văn phong riêng …
5 Nhận vật chính :
– Ông lãnh đạo
– Những người dân
– Nhà trí thức
– Kẻ mặt đen
– Siêu thế lực
CẢNH 1 : Một quán nước rộng ‘miệt vườn’, tuy thế đằng sau là cánh đồng bỏ hoang hóa, lô nhô mấy nhà xây dở và tường bao, trước mặt là con đường nham nhở đang thi công các loại công trình cấp xã đến cấp nhà nước…. có chợ cóc góc phố, muôn tiếng động tứ phía ‘tạp pí lù’…
– Những người dân : hơ hơ…chỉ có ở những nơi như thế này bọn ta mới như có quyền dân chủ : nói vung tán tàn, về mọi chuyện, đủ ngôn từ về cái sự mất dân chủ bao lâu nay phải chịu… Mẹ bố tất cả cái lũ nhà chúng nó. Ồi…nghiệm thấy xưa nay được kẻ nào lớn giọng ca ngợi là thế nào mình cũng bị chúng lừa mị đưa vào những cuộc phải hy sinh, tưởng kinh lắm, rốt cuộc trắng tay ! Dưng chả còn được điều gì hay rơi đến đám dân này ngoài những lời mĩ miều lập lòe mộng mị làm phê cảm xúc dào dạt… Bọn ta quan trọng khi tham gia vào những phong trào lớn…Ước gì…???
– Kẻ mặt đen ( cất giọng từ mọi góc nào đó, như chém gạch ) : Hả ? Thì bọn người có là cái thá gì ?! Nộp tiền mau ! Cái con mẹ béo này, tiền ngồi chợ đâu ? Cái thằng gầy đằng xa kia, mày lỉnh hở ? Tí nữa gặp tao ở cái nhà gạch ngoài ruộng nộp đủ ‘hàng’ không thì chả còn cái mạng đâu mà mang về… Còn cái ‘ông anh’ này nữa, bé tí…đừng tinh vi… Hơ hơ…tao ghét hy sinh…xưa như Diễm, giờ tất cả phải sống để cống nạp…tao không cần ca ngợi, chỉ cần cái lợi ! Hơ hơ…
– Ông lãnh đạo ( trên ti vi, cầm mép giấy mân mê, nhìn vu vơ, làm mồm long trọng ) : gần đây có biểu hiện suy thoái một bước ở không ít bộ phận. Chúng ta còn thấy một số nhỏ vẫn có những biểu hiện tiêu cực ở đây ở đó, lúc này lúc khác, cấp nọ cấp kia khiến nhân dân chưa tin vào lãnh đạo và chính quyền. Nên phải tăng cường, đẩy mạnh, phát huy, nâng cao, từng bước…nhà nước và nhân dân cùng làm, dấy lên phong trào cả hệ thống xã hội cùng vào cuộc. E hèm…nhưng nhờ công lao to lớn của chúng ta, nhìn chung tình hình có thêm một bước tiến bộ!
– Những người dân ( tiếng lào xào ngưng bặt như trước bão, há mồm xem , rồi có ai to tiếng ): tắt mẹ nó đi. Tưởng trong đám dân mình mới có nhiều kẻ lang bạt, nhiều thứ kỳ hồ như zậy : đứa nọ người kia, chỗ này nơi khác, đôi khi có lúc…chứa nhẩy. Mà mấy lão í nói đúng : có tiến bộ ! Nhé : xe ngoại, hàng ngoại, đồ ngoại đầy trong nhà ra ngoài đường…dân cũng chả mấy ai đói đến chết như xưa, còn lãnh đạo xưa là đầy tớ nay thì như ông hoàng bà chúa. Dưng mà lão í nói càng đúng : dân chưa tin, nghĩa là không, làm chó gì có thứ lòng tin dưới một nửa !
– Nhà trí thức ( ngồi góc khác, với ly café sắp cạn, khao khao với gì í…) : Chỉ có anh ‘Hội Đồng’ nhà mình, được lãnh đạo đứng sau mới đủ can đảm sử dụng thẩm quyền ban hành cái cách định nghĩa về bỏ phiếu tín nhiệm là tín nhiệm thấp tức vẫn có tín nhiệm mà thôi. Chính lũ mình tham gia làm cái dự án chứng minh cho điều í là khoa học, là thực tiễn… mới biết mỗi cái lý của các anh lãnh đạo í là bao nhiêu tí …tế nhị…. khà khà…vấn đề là có ‘phí’, không theo thì treo niêu…
– Siêu thế lực ( văng vẳng trên không, âm u vô hình ) : đồng bào chú ý, các đồng chí chú ý…bọn địch cách thủ đô vài vạn km, đang nhằm vào thành trì, đánh vào trái tim, hòng phá vỡ hệ thống của chúng ta. Tất cả hãy tô thắm thêm màu cờ chiến đấu, hy sinh thứ yêu dấu, dù thời gian bao lâu, nuôi căm thù thật sâu, nhân dân luôn bên nhau, quyết tiến lên hàng đầu…ta có bạn đứng sau…những chữ vàng thuộc làu, vì cách mạng xây cầu, cần có cả sức trâu, đừng hỏi ta ở đâu…
– Những người dân : ( giần giật trên cơ mặt đỏ lựng , đứng dựng hết cả lên, thất thần nhìn nhau rồi thành cả dòng chạy theo một người không rõ mặt ào ào ra ngoài đường… ) hô to : muôn năm muôn lăm, trí thức cà răm, hãy hở hãy hăm, cả thằng mặt xăm, tạo cơn bụi bặm, khẩu hiệu ta gặm, súng trường dao găm, diệt nội ngoại xâm…Có người uống sâm.…. Ngôif nhà thúc trận, chính là Đại nhân…
Dòng người làm ‘đổ đình đổ chùa’…mọi thứ nháo nhào…ai đang ở công trình nào hốt hoảng bỏ của chạy lấy người…nơi này nơi khác, lúc nọ lúc kia…những đám khói…những tiếng xe đặc chủng….kênh truyền hình phát đi phát lại bài hát mới….( pha tiếng xuyên tạc của những đám trẻ con chạy theo : cùng nhau ta quyết tiến lên, tiến lên ta quyết chen lên hàng đầu, hàng đầu rồi biết đi đâu, đi đâu không biết hàng đầu cứ đi…)
Hạ Màn
CẢNH 2 : ( khung cảnh họp nghị sự lớn, hội trường hoành tráng, bên ngoài những sắc phục từ lực lượng chính quy cho đến thanh niên xung kích….bên trong ánh sáng từng chùm đậm nhạt, âm thanh echo và repeat tăng thêm tính sân khấu hiện đại và những gương mặt có vẻ rất quan trọng …)