Phiêu du cuối Thu…
TA NHƯ THU, NẮNG VÀNG LÊN ĐI TRONG THIÊN NHIÊN…
Níu thời gian, Ta muốn giữ Mùa Thu còn sót lại
Chiều sắp tàn mà nắng như còn vương mãi
Chấp chới hoài, Chim tìm ẩn sau những dải buồn mây
Trải kỷ niệm xưa khiến không gian tít tắp dài
Chiều sắp tàn mà nắng như còn vương mãi
Chấp chới hoài, Chim tìm ẩn sau những dải buồn mây
Trải kỷ niệm xưa khiến không gian tít tắp dài
Ta đã sống, chẳng nhận ra không gian đầy im lặng
Quên thời gian, sống vội bị chia nhỏ bởi bao phiền
Tan lẫn muôn ý niệm, Tình yêu mang đi một Hạt Sáng
Khi gặp em, Ta trở lại chính mình, tuyệt đối, hết cô đơn
Ta sẽ đi, hứng gió ngàn, và chập chùng núi cao hơn
Bỏ trong túi những mùa Thu cùng Trăng, Ta cố giữ
Dù bạc hết đời, cũng còn điều mong chờ như luôn nhủ
Hạt sáng mùa Thu, thả lạnh, đi về hướng Mặt Trời…