Thân và Tâm

Thân và Tâm

THÂN VÀ TÂM NÊN HỢP THÀNH NGUYÊN KHỐI

Từ xưa tôi hay nghe một số Cao Nhân nói : Thân và Tâm nên hòa hợp…Có hỏi lại nhưng chưa hiểu được. Dần sau này tôi tự ‘ngộ ra’ vài lẽ….thấy tốt cho mình : không cực đoan, không u mị, không viển vông…biết điều chỉnh bản thân, thuận cuộc sống với muôn điều bình thường giản dị nhưng thật hay ho…

. Mỗi Con người chúng ta gồm ‘nhị nguyên’ có : Thân và Tâm
– Thân là hình thức của Thể trạng, vật chất hữu hạn, có đặc điểm kích cỡ, phản ứng / tương tác cụ thể với hoàn cảnh, thương là thực với từng khoảnh khắc trong hiện tại!
– Tâm là nội dung của Thần thái, tinh thần vô hạn, không hình hài khuôn khổ, siêu nhiên / biến điệu thường là với ‘ảo hơn thực’ : hay lụy quá khứ, lo quá tương lai

. Thân thiếu Tâm là hoang dã! Tâm thiếu Thân là tha ma. Tâm thua Thân giống như muông thú! Thân thua Tâm thì dễ thành hoang hóa cực đoan
. Thân thoả mãn xác dục, tìm cách đòi hỏi ‘bản năng’, khuynh hướng theo quán tính, thói quen sinh học, nhưng vốn cốt vừa đủ, bảo toàn
. Tâm dành chứa trí dục, tìm cách thể hiện ‘nhân bản’ , thường theo mắc định kiến tư tưởng xã hội, khuynh hướng ‘ tham sân si’

. Với muôn người thường thì : Tâm nghĩ một đằng Thân hành một nẻo!.. Thân khi thiếu khuôn phép, chả coi Tâm ra gì mà bất chấp ẩu loạn. Tâm khi chưa ( đủ trưởng thành, khống chế được, thiếu thiện năng ) thì hay thỏa hiệp, hoặc bỏ mặc Thân đi trái ý, hoặc xui khiến Thân thêm lầm lạc ! Dẫn đến va vấp, thất bại trên đường đời, nên : Tâm thoát khỏi Thân rồi đội lốt giả dạng chiếm dụng Thế thái! Thân thoát khỏi Tâm hung hãn đi lạm dụng Nhân Sinh ! Tiếp nữa : bị hao Tâm như hồ dần cạn vì cô lập / khép kín, lại tự ô nhiễm / tha hoá. Tổn Thân vì tiêu hao, tích độc, vượt giới hạn…Cả Thân Tâm dần bất mãn về nhau, về cuộc sống, về con người… Tâm phục vụ Thân tồi thành u nặng! Thân phục vụ Tâm tối thành khổ hành!

Thân nói: ta mệt muốn ngủ, đừng mà này mà nọ…
Tâm bảo: không được ngủ! Phải thế này thế nọ…
Thân: chị ác lắm !
Tâm: anh nhược lắm !
Giấc ngủ thắng : nhưng trằn trọc. Thức dậy được: nhưng mệt oải…cãi nhau :
Thân: chị khiến ta không ngủ ngon
Tâm: anh giam hãm tôi bí bách

…..

. Tâm mình mang hộ Tâm người thì phiền tình, Thân mình mang hộ Thân người thì nặng gánh! Vì thế chỉ nên sinh ra công quả tặng người mà ko nên làm hộ / nghĩ hộ ai…Tâm bị chiếm dụng bởi kẻ khác sẽ làm nô dịch cho kẻ đó! Thân bị chiếm dụng bởi kẻ khác sẽ bị làm tôi đòi của kẻ đó! Nếu Tâm bị dụ bởi Ma thì Thân sẽ bị dẫn bởi Quỷ! Cần là của chính mình chứ ko của người khác ! Tâm Thế, Thân Năng kết tụ vào nhau ‘Nguyên Khối’ : Tâm thái an thì Thân lạc thú ! Thân nên luyện Công : khoẻ mạnh, tối ưu, Tâm nên luyện Khí: điều hoà, thăng hoa…

. Tâm vượt lẽ Trời, sinh ra Chí và Trí, nguy cơ đi ngược quy luật của Thiên! Thân lạm sức Đất, sinh ra Phàm và Phạm, nguy cơ huỷ hoại sản vật của Địa. Thân và Tâm ly lòng Người, sinh ra Chiến và Triệt, nguy cơ nô dịch Nhân. Nên Thân Tâm phải trong Đạo : Chân Thiên, Mỹ Địa, Thiện Nhân !

. Thân tích nạp / chuyển hóa vật chất và năng lượng ‘tối’ – thu được bao nhiêu trong ‘đời thường’ ?! Tâm tích nạp / chuyển hoá năng lượng và vật chất ‘sáng’ – đi đến được đâu hướng ‘vị lai’ ?! Nên Tâm cần sáng lên trong lành, lan tỏa, thanh thoát. Thân cần hành động thuận hợp tối giản, không nên dư thừa tích trữ ! Tâm Thân chuyển hóa cho nhau khi đồng điệu, và hàng ngày ( thực + thuận + thấu + thành + thiện ) sẽ hợp làm ‘Một’ trong chính mình ! Khi đó hiểu được Thánh, gặp được Thần – hanh thông mọi bề trong cuộc sống ‘an nhiên, tự tại, huệ tuệ’. Thân mang ‘Xác’ chứng nghiệm được ám ảnh của ‘Vong’ mà biết điều chỉnh nên cần lao hữu ích, Tâm mang ‘Hồn’ chiêm nghiệm được huyền diệu của ‘Linh’ mà nên hay để sẽ thiêng liêng nhân tình …

Tâm: tôi thương quý anh, hãy ngủ đi trong vỗ về của tôi
Thân: tôi yêu dấu chị, hãy an lành trong hơi ấm của tôi
Thân Tâm cùng ngủ trong nhau, thức dậy cùng nhau an hoà, sảng khoái….

. Thân : sinh thành lão tử : hãy như bông hoa thật thắm tươi rồi rơi xuống gốc…
. Tâm : từ bi hỉ xả : hãy tỏa ngát hương quyết rũ, rồi toát bay đi vào thiên nhiên….

Bình luận (1)

    • Cảm ơn thầy Thịnh . Đọc xong bài của thầy cảm nhận cái vô minh của chúng sanh trong đạo phật . Và thiền định là con đường giải thoát nhân tâm .
      cảm ơn thầy về những bài viết và chờ đọc bài viết tiếp theo của thầy .

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.