Tụng ca vẻ đẹp cuộc sống
1. Ta là người dẫn đường tình yêu, ta là thức uống tâm hồn, ta là nguồn nuôi dưỡng trái tim.
2. Tà là bông hồng hiến dâng hương sắc của mình cho những người yêu nhau, cô gái cầm lấy ta, ghé môi hôn và áp vào lồng ngực.
3. Ta là ngôi nhà hạnh phúc, là cội nguồn niềm vui, là khởi đầu yên tĩnh. Tà là nụ cười dịu dàng trên đôi môi người thiếu nữa, chàng trai nhìn thấy ta liền quên hết nhọc nhằn – cuộc đời chàng bỗng chốc biến thành những giấc mơ ngọt ngào.
4. Ta là nguồn hứng khởi của các thi nhân, ta là người dẫn dắt cho các hoạ sĩ và là người thầy của nhạc công.
5. Tà là ánh nhìn trong mắt trẻ thơ, người Mẹ hiền nhìn thấy liền quý gối nguyện cầu, tụng ca Trời Phật.
6. Ta dịu dàng hơn hơi thở cánh hoa, ta mạnh mẽ hơn bão táp. Ta là gợn nước trên mặt hồ, ta cũng là ánh chớp ngoài đại dương.
7. Ta là chân lý soi sáng con người. Và đó là điều đẹp nhất mà con người có thể thấy được.
8. Ban đêm những người bảo vệ ở TP nói “Vẻ đẹp thức dậy cùgn với bình minh ở Phương Đông …”
9. Ban trưa những người làm lụng và bộ hành nói : “Chúng tôi thấy nó tựa hoàng hôn sà xuống mặt đất … “ – Những người mệt mỏi nói : “Vẻ đẹp gióng như tiếng thì thầm nhẹ nhàng, nó lên tiếng trong tinh thần của chúng ta. Giọng nói của nó lùi bước trước sự im lặng của chúng ta, như ánh sáng yếu ớt run rẩy sợ hãi trước bóng tối”. – Những người lo lắng nói : “Chúng tôi thấy nó kêu to trong núi. Cùng với tiếng vang như tiếng gõ móng, tiếng vỗ cánh và tiếng gầm của sư tử”.
10. Mùa đông, những người bị tuyết cuốn nói: “Nó đến cùng với mùa xuân nhẹ bước trên những sườn đồi”.
11. Vào ngày hè nóng nực, những người thợ gặt nói: “Chúgn tôi thấy nó nhảy múa cùng với những chiếc lá thu, thấy tuyết lấp lánh trong làn tóc rối”.
12. Đoá là tất cả những điều chúng ta nói về vẻ đẹp. Nhưng thực ra chúng ta không phải nói về nó mà về những ước muốn không thành của mình. Vẻ đẹp không phải là ước muốn, mà là sự hân hoan phấn khởi.
13. Đó không phải là những cặp môi đói khát và cũng không phải là cánh tay chìa ra trống rỗng, nhưng là trái tim nóng chảy tâm hồn.
14. Đó không phải là hình ảnh mà chúng ta muốn nhìn, không phải là bài ca mà chúng ta muốn nghe, nhưng là hình ảnh chúng ta sẽ nghe thấy cho dù mắt có nhắm chặt, dù hai tài có bừng kín. Đó không phải là chất nhựa trên lớp vỏ nhăn nheo cũng không phải là đôi cánh mọc cùng móng vuốt … Đó là khu vườn nở hoa muôn đời. Vẻ đẹp cuộc sống đã cởi bỏ tấm che mạng khỏi khuôn mặt thực nhưng hân hoan của mình.
15. Nhưng cuộc sống, đó là chúng ta – tấm mặt đó cũng là chúng ta! Vẻ đẹp là sự vĩnh hằng soi mình trong gương. Sự vĩnh hằng đó là chúng ta. Và tấm gương đó là chúng ta.