Vài dòng ‘Tùy bút Tất Niên’
1. Những bông hoa trong lọ, ngày sau ngày cưỡng lại tàn phai…
Bàn tay người chăm chút cố cản lại dòng chảy vô hình của thời gian với nó
Tấm gương bên cạnh soi mọi điều mà chẳng lưu giữ gì trong lòng mình cả
Khung gỗ ngả màu dần bóng lên mấy đời thương quý đã trôi qua
2. Trên lối gặp khắp ngả, ta tịnh không thể tìm nghe tiếng thốt lên : ôi Xuân lại về !
Nơi góc chợ âm âm tiếng mặc cả, chỗ siêu thị những vẻ mặt dương dương xem giá
Hàng ngày từ sáng đến tối dòng người xe hối hả chẳng còn ý niệm rạng đông hay hoàng hôn
Khi chính Tết, ngỡ ngàng không gian ngập tràn sự tẻ ngắt, giờ trong tâm mình tạm tĩnh, nhớ tiếng xưa náo nhiệt
3. Hôm thường muốn bỏ đi xa tìm nơi yên ắng, hôm nay lạc niềm trôi bởi nhìn phố Hoa cũng vắng lặng
Vào ngôi nhà váng vất bởi bao mùi hương, nước thơm, thức ăn và bánh mứt …cố tìm sự thuần khiết
Nhí nhéo người già trẻ hội tụ cuối năm lộm cộm những toan sự của đời ngồn ngộn các vị như bàn ăn
Lạ kỳ : tuy mới sáng mà đã thấy muộn rồi, vì ta đã không quyết ra khỏi Tết tìm mùa Xuân thư thái
4. Thấy ngại, nghe sáo những câu chúc giành cho nhau của người Dân cũng giống như Chính khách
Chẳng thảnh thơi, áp lực mong ước của người đè nặng lên những cành hoa, tù túng cả làn khói cúng
Mùa Xuân, nhìn hướng về những đứa trẻ, hẫng lòng vì năm mới sắp sang mà không biết chúng mong muốn điều gì
Tấm gương cũng mờ đi vì thiếu Mặt trời, bàn tay chăm đã mỏi, những bông hoa cứ dần rũ buông rơi…
5. Ở ngoại ô, dòng xe cộ đèo chất ngất quà Tết về quê,vội vã mà ùn thành từng đoạn dài, mưa lất phất làm zính thêm bụi toan lo
Kẻ hài hước săn tìm những đồng tiền mệnh giá rất to của vài quốc gia đại lạm phát, giành mừng tuổi nhau cho bõ Tham Sân Si
Riêng ta đã tự tối thiểu nhu cầu, chẳng phiền hà, lại như thừa ra đơn độc, xung quanh bao người bận rộn vì Tất Niên
Chào những thời khắc mòn xa dần về phía sau, thả mình trôi lạnh như nước, mở lòng thầm ca hành khúc mùa Xuân !
Cho dù thế nào tôi cũng hướng tới sự lạc quan, tươi sáng, tìm ý nghĩa, niềm sống tươi mới cho mình khi Xuân đã về