Hành trình ‘Con Gà’

Hành trình ‘Con Gà’

ANH HÙNG GÌ MÀ NGHE TIẾNG CƠM SÔI ĐÃ NHỚ NHÀ ?
Cách đây ít năm, bên bàn nước ngôi nhà vườn thanh sạch, quang tĩnh của nhà phê bình văn học Vương Trí Nhàn bên bờ đê sông Hồng, tôi đã cùng ông tâm giao về cuốn sách của ông và của tôi về phản tỉnh lối sống văn hóa người Việt. Ở Châu Á, người Trung Hoa, người Nhật Bản đã từng có những cuốn sách phản tỉnh như vậy, cũng bị ‘sứt đầu mẻ trán’ lắm. Nhưng được Tâm mình mách bảo đó là việc tốt nên làm…nên tiếp các tiền bối, tôi từ viết tiếp về chủ đề đó. Dưới đây là bài thơ tôi muốn nói về ‘hành trình Con Gà’ ! Trước đó tôi thích ẩn dụ của Giáo sư Hồ Ngọc Đại cảnh báo về ‘tư tưởng con Gà’. Người Viết chúng ta nên thay đổi để có tư tưởng lớn lao, ý khí sống mạnh mẽ, hòng giúp Dân tộc chúng ta sánh vai các Cường quốc năm Châu
 
Muốn đi biết đó biết đây
Nặng mang tình mẹ lòng đầy nhớ quê
Chưa xa đã tính đường về
Đến thôn bên cạnh rượu chè cho vui
Chuyện xưa mãi kể bùi ngùi
Càng bàn Xã tắc càng lui về nguồn
Giang hồ có xứ nào hơn
Anh hùng cũng nức tiếng thơm xã mình
Gà con chiêm chiếp giật mình
Thò ra cánh mẹ nghe bình thế gian
Ngoài kia gà trống gáy ran
Thời kỳ hội nhập mở mang đây rồi
Gói theo bọc lá cơm xôi
Hát câu giã bạn lệ rơi hai hàng
Thương sao bao lúc huyên hàn
Cùng mơ mộng ước quan san đình làng
Rũ áo gọi bến đò ngang
Rồi theo chúng bạn lên đàng lập thân :
Nghề nông nhất nước nhì phân
Giống thì nhập ngoại, chuyên cần thứ ba
Trong nhà nhất mẹ nhì ta
Ra ngoài thấy sợ cháu cha con người….
Đất làng quê thói ta ơi…
Một Gà đi, cũng về đôi ba Gà

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.