Cơn bão ‘không số’ – Màn 2
. ÔNG KỄNH CỘP: ( nghiêng ngả người, thủ thỉ vào tai nhau)
Tuy thế….Chúng ta lãnh đạo thật vô cùng nghệ thuật! Chưa bao giờ dân chúng từ trẻ đến già hào hứng sôi nổi thế này, hớn hở tham gia, đua tranh, theo dõi ngày đêm những chương trình showbiz…thi thố ca nhạc, cười nghiêng ngả với tấu hài…. Đầu tư phổ cập cho truyền hình nơi nơi thật sáng suốt, hiệu quả nhất nhất cho nhà nhà thấy chế độ ta là vui vẻ nhất thế giới! Để họ khỏi nghĩ đến việc mà chỉ cần ta lo ta biết, ta làm, ta xử thôi! Chậc! Thỉnh thoảng cũng cho nhân dân bày tỏ đôi điều về đường cong mềm mại, công trình lún êm ái, những bài văn gây bão, chuyện tình đốn tim, dăm chuyện đáng tiếc, đôi sự thật đắng lòng…cũng là cơ hội những người giới ta biểu diễn sự trải lòng với dân cho thêm gần gũi
. ÔNG TRÍ GIẢ : ( ưỡn người ngồi đan tay trước bụng, thì thào)
Năm nào đám ta cũng được trên cho lựa chọn kiểu ‘mặt trận’ , nhưng ‘đến hẹn lại được’ không này thì nọ trong chuỗi danh hiệu sang chảnh! Nên nhớ trong tham sân si thì thực ra Danh mới là nhất, là mãi, là sánh vai quốc tế nhá! Thử nghĩ xem: anh nghệ sĩ đàn lá, hát xẩm hễ có danh quốc gia thì đi nước ngoài giao lưu như đi chợ, cấm có ai phê bình, chỉ có vỗ tay rần rần! Nói cho cùng thì các anh lãnh đạo cũng tâm lý, lại thường nhún nhường, xởi lởi bỏ qua khiếm khuyết của đám mình, chứ từ công nông mà ngoi lên được danh phận, được ưu đãi như lớp trên của xã hội thì đến nước đại tư bản, cao phát triển cũng phải ghen. giờ cũng đã được ăn được nói, được ngồi mâm sang….Gì thì gì giờ tụi mình cũng hay được ngồi cạnh sau các anh í!
. KẺ MẶT ĐEN ( đi đi lại lại sấn sổ giữa các hàng ghế mờ tối, hua tay cơ bắp, múa mép môi trâu )
Nào…bớ các người, bình đẳng mọi giới…ngay trong rạp vẫn còn ối cơ hội: ai nuốn đổi chỗ, muốn gần ngôi sao, thì phát âm đi cho nhanh và sõi…Ta đây thoả mãn hết, chỉ cần tiền, vô phiền như Di Lặc! Sau đó thì mặc, ai sặc kệ thôi! Thời buổi tiên thật: tối nào rạp cũng đỏ đèn những chương trình mà quan khách, danh nhân, trí giả…đủ cả, sự kiện gì cũng có… đất nước này thiếu gì chuyện để tung hứng, để long trọng hoá….’nhà nước và nhân dân’ cùng thi đua làm… Vé cung không đủ cầu! Gọi bọn ta là đầu nậu hay gì cũng được, bán nhiều, giá cao là ok! Vé gửi xe đến trăm nghìn cũng phải trả! Bọn này rất hiền khi nhận đủ tiền! Thế thoi!!!
. NHỮNG NGƯỜI DÂN ( nhốn nháo, khom mình tìm ghế, xê dịch…hóng nhìn lên biểu ngữ…lí nhí thảng thốt )
Ôi! Tất cả họ đều bảo từ tụi ta mà đi ra, bao nhiêu là khẩu hiệu đội mình lên đầu, rồi chính tụi mình phải đội…
So với dân nô lệ trước kia thì tụi ta coi như cũng đổi đời! Của dân do dân vì dân ! Nghe đã thấy mát như quạt hầu! Lại dân biết dân bàn dân kiểm tra nữa chứ! ‘ Quan văn trọng, tôn thị vinh’ là tên mới của bọn ta trước toàn bị gọi là thằng Nô con Nở! Nói thế thôi! Việc bọn ta xưa nay ‘tay làm hàm nhai’ đổ mồ hôi đổi miếng ăn, bán cái chăn mua manh áo, đầu là gáo đựng phiền lo, mất cái to co cái nhỏ, kiếp như cỏ hóng bình yên…
. SIÊU THẾ LỰC ( ngồi trên ghế bành cao chính giữa, khuất sau tâm mành đỏ vàng, phía trên đỉnh hậu sân khấu ) :
Nhìn mặt tất cả bọn họ đều hớn hở, phè phỡn, ai ai cũng như thấy có phần hơn kiếp trước của chúng! Đến lợn bò bọn nay nuôi lấy thịt hàng ngày cũng vui sống, chí it thì chúng cũng được giết mổ văn minh iến bộ hơn trước nhiều để ko cảm thấy an sống như được thế mà không sợ chết, lại chả cần nghĩ gì, cần làm gì gọi là khó cả! Hơ hơ…cái gọi là win win và tiếp nữa cũng win là nơi đây chứ đâu! Với ta lại càng đại win!
……..
MC bước ra: đêm nay, dưới ánh sàn diệu kỳ của lãnh đạo, chúng ta tựu hội đến đây để tổng kết thành tich vô cùng to lớn vừa qua, đúng không ạ, trong việc giải quyết cái sự rối loạn ở cuối ‘Màn 1’ vừa rồi!
( khắp phía dưới ồ lên: ô khung cảnh này tưởng cho việc vui vẻ như trên tv, hoá ra…)
Người MC nhìn xuống cười như được nhận giải ), rồi tiếp: Về cơ bản là đều tốt đúng không ạ! Kính mời đồng chí Kễnh Cộp lên phát biểu ạ!
. ÔNG KỄNH CỘP ( ưỡn người bệ vệ đi đến bục nói, khoa tay như vơ thiên hạ vào lòng! Nhấn giọng )
Cái sự rối loạn cuối ‘Màn 1’ như đồng chí MC đã nói là chưa chuẩn! Nguyên nhân thì còn tồn tại đây đó ! Nhưng! Phải gọi đó ! là biểu hiện ! của ! ‘diễn biến hoà bình’ ! Tuy thế ! cho đến nay! Chúng ta ! đã tiến đc thêm một bước ! trong thời kỳ…ì! quá độ…ộ! lên cuộc sống tươi sáng ! hy vọng tràn trề phía trước! Bằng chứng là ! trên tv ! suốt ngày ! dân chúng ta vui ca hát! Phải tiếp tục ! từng bước ! đẩy mạnh ! tăng cường ! nâng cao! phát huy…uy! Phương châm xã hội hoá…oá! Nhưng cần toàn diện lãnh đạo ! và ! xiết chặt quản lý ! chuyên chính ! của chúng ta! Các đồng chí bên kia Thái Bình Dương có câu ‘chủ nghĩa xã hội hay là chết! ! Đấy! Vì thế ! Mĩ có diễn biến được đâu! ThìCrối loạn sao được như cái nhà đồng chí MC vừa nhận định sai, trước khi chúng tôi có kế luận! Chỉ là từng chỗ, từng nơi! Chưa thật quán triệt sâu sắc! Nên tiếp tục phải củng cố!
. ÔNG TRÍ GIẢ ( ngồi hàng ghế đầu, mặt hóng lên, há mồm như muốn cùng cất lên cộng hưởng âm điệu của ông Kễnh Cộp ), vỗ tay không ra tiếng:
Văn các anh ý đọc cứ sang sảng là đám này tham mưu đấy, còn hướng dẫn nhóm thư ký của các anh soạn thảo đấy! Toán học có ‘tập mờ’ ! Trong bối cảnh thế giới nhiều biến động thế này, nhiều thông số bất định thì nói được thế là đã có tầm nhìn phía trước, lại khẳng định được tươi sáng nữa, thế đã rất quý! Chính trị phải mờ và lạc quan! Mà đám này cũng nể phục cách anh ý phết! Trăm công ngàn việc, hội họp liên miên mà vẫn theo đuổi bằng cấp lắm cơ! Đúng là thời đại hội nhập, không chỉ sánh ngang các đối tác về chức vụ đâu nhé, mà còn phải để họ lác mắt về tỉ lệ phổ cập văn bằng cao của giới lãnh đạo! Đám này tự hào là góp sức to lớn trong thành tựu hình thành tri thức lãnh đạo. Nhưng biết nghĩ hơn nên ấm ức: bọn chúng mình như lũ chim cảnh nuôi trong lồng kim cô tuy có đẹp, nhưng lại hàng ngày phải nghe ‘loa phường’ rồi hót mãi cái giọng ‘chuyên chính’ nên không ra cái ‘thể loại’ gì
. NHỮNG NGƯỜI DÂN ( nhướn lên nháo nhác nhộn nhạo )
Giời ơi…sao ngột ngạt đau đầu thế này?! Sợ và nản lắm rồi! Không còn sức nghe thêm được đâu! Chịu thôi! Xin cho chúng tôi ra ngoài với hiện tại thở được mà không phải không cần nghĩ đến hy vọng tương lai trên con đường ‘quá độ’ của họ đâu!!! Giời đừng để họ đẩy mạnh cửa quyền, hãy ngăn được họ nâng cao giá cả, chặn họ tăng cường phiền nhiễu, đẩy lùi sự phát huy cái gì cũng bắt chúng dân chịu nữa!!! Thà rơi vào cái cảnh như ‘cuối màn 1’ còn hả hê sung mãn hơn phải ‘tiếp tục’ những thứ ‘của nợ’ của họ hè vào đầu dân, đổ vào kiếp dân! Giá như họ tổng kết rút kinh nghiệm cái sự đó không cho nó tiến thêm một bước nào nữa trên con đường ‘quá độ’ còn mong đỡ cơ khổ!
. KẺ MẶT ĐEN ( nhảy lên từ phía sau rạp, đứng dưới bục nói của Kễnh Cộp, chỗ ko có đèn chiếu, chỉ chỉ tay xuống dưới )
Những cái đồ phản động kia! Dù thế lào bây giờ cũng đã nà tiến bộ nắm zồi nhíe! Thời lào thì đám nhà các ngươi chả phải nàm, mà có nghĩ được gì đâu ngoài cái lồi cơm tí hin nhà mình cơ chứ? Đã có các anh trên í no nắng cho còn lày lọ! Còn có gì lày lọ thì như các anh í đã trân thành ‘sai đâu sửa đấy’ có gì thì chia nhau hàng triệu người, ghê gớm gì mà inh tỏi nên thế?! Bọn ông vả cho gãy zăng bây giờ chứ nị! Bọn lày á, cực thích các anh í lói, nghe đến đâu lở lang cõi nòng đến đó, tươi tỉnh hết cả tương nai! Còn đồ các ngươi được đến đây biết, rồi về được nàm còn gì!
SIÊU THẾ LỰC ( vẫn an toạ như trước, khoát nhẹ ngón tay, cất giọng âm âm nói từ từ, vọng ra )
Này thằng thô lỗ kia, quá đà quota rồi đấy! Có cần ta túm gáy ấn lại vào chỗ của mày được phép không hả ?! Này Kễnh Cộp, để cái thằng kia nhảy lên gần bục chính rồi đấy, thế thì làm lộ cái diệu cơ của ‘diễn biến hoà bình’ của anh rồi còn gì! Củng cố chính anh đi! Lãnh đạo nó đi! Quản lý dân chúng đi!
….
Tất cả lặng đi nghe…bỗng nhiên có tiếng gầm từ chỗ của SIÊU THẾ LỰC…’bọn vi phạm kỷ luật nghiêm trọng tham nhũng làm mọt cả ghế của ta!! Rồi nghe tiếng đổ rầm rất to… những tia lửa phóng từ trên cao từ sau màn trướng!!! Đèn trong rạp loé, tắt…la hét rối loạn tột cùng….
HẠ MÀN
Cảnh 3