Suy ngẫm về triết lý quân sự của Nước mạnh
Khẩu ngôn của Alexandros vĩ đại ( vị vua gần như cả đời trên lưng ngựa chiến, kiến tạo Đế Quốc rộng lớn của Hy Lạp ) : ‘Ta suy nghĩ ! Ta đi đến ! Ta nhận ra ! Ta chinh phục ! Ta ghi danh !’ – tuy ngắn gọn thế, nhưng có thể nói là ‘phương châm quân sự’ của các nước lớn mạnh ( rộng ra là tư tưởng quân sự của các nước còn lại khi thực hành chiến tranh một cách chính thống ). Sau này, hơn thế còn có giá trị như phương châm với sự nghiệp của người lãnh đạo thành danh ngay cả trong thời bình, ở lĩnh vực ‘phi quân sự’
1. Muốn hòa bình phải chuẩn bị kỹ cho chiến tranh ! Để tham chiến phải vững chắc hậu phương. Khi chiến tranh thì phòng sách lược ‘luôn còn lại quốc gia’ !
2. Phải xây dựng được tổ chức đến mức mỗi cá nhân chỉ hành động theo mệnh lệnh, vì mục tiêu – Thấy vinh quang phụng sự sứ mệnh với tinh thần sẵn sàng hy sinh
3. Thất bại khởi nguồn là yếu kỷ cương. Thứ hai là hậu cần đoản đứt ! Nghiêm trọng nhất là bị bế tắc, mất chủ động trong môi trường ‘Thiên / Địa / Nhân’
4. Không cốt dấu mình hay lẩn tránh, mà phải tích cực tạo ‘thế trận’ chiến đấu giành được từng ‘trọng điểm’ , khống chế huyết mạch, và tấn công đầu não
5. Không cố giữ sự tồn tại trong thế yếu ! Bên thắng trận là bên ‘Còn Lại’ – CHÍNH HỌ – sau cuộc chiến, được thừa nhận và khiến tuân theo
6. Hành động tận dụng thuận cảnh, nếu không thì phải vượt qua nghịch cảnh. Quy tắc ‘tiến lên’ mạnh hơn cái chết, đẩy lùi mọi sự sợ hãi !
7. Khi cần đánh, nên chủ động, dù thế nào phải tạo được sức mạnh thượng phong, tập trung đánh vào điểm yếu cơ bản của đối phương\
8. Có thể thắng nhất thời bằng những biện pháp ‘tiểu nhân’ hay phi chính thống nhưng đó là cách không xứng đáng, và là nguyên nhân bị thua trong thời bình
9. Khi kết thúc chiến tranh phải xóa bỏ tư duy đối phương là kẻ thù, cần chuyển hóa thành sự tôn trọng của họ suốt lịch sử, nếu không luôn còn kẻ thù cũ !
Nếu chiến tranh là định mệnh của nhân loại, không một quốc gia nào tránh được nó ( ở việc chuẩn bị khi chưa xảy ra, và phải đương đầu khi nó đến ) ! Hiểu thêm rằng các nước có nền quốc phòng mạnh, có tư duy chiến tranh tuyệt đỉnh đều là nước mạnh trong thời bình – suy nghĩ về điều đó, hiểu rằng, dù thời nào thì Nguyên thủ Quốc gia đều là tổng tư lệnh quân đội ! Chúng ta còn thấm được nghĩa rộng nữa là ‘CÓ TƯ DUY ĐÚNG, SÂU SẮC VỀ CHIẾN TRANH, ĐỂ HÀNH ĐỘNG MẠNH MẼ, KHÔNG THUA MÌNH & NGƯỜI NGAY CẢ TRONG THỜI BÌNH’ !
Vì vậy, khái niệm ‘Nước Mạnh’ ở đầu đề, không hẳn là Nước to lớn, cũng không hẳn là Nước thường thắng trong chiến tranh mà ‘Mạnh’ ở học hỏi tư duy về chiến tranh vào áp dụng quản trị Đất nước trong mọi thời cuộc !